I. Đọc hiểu văn bản văn học và viết đoạn văn nghị luận văn học (5,0 điểm)
QUÁN HÀNG PHÙ THỦY
Một phù thuỷ
Mở quán hàng nho nhỏ:
“- Mời vào đây
Ai muốn mua gì cũng có!”
Tôi là khách đầu tiên
Từ bên trong
Phù thuỷ ló ra nhìn:
“- Anh muốn gì?”
“- Tôi muốn mua tình yêu,
Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn…”
“- Hàng chúng tôi chỉ bán cây non
Còn quả chín, anh phải trồng, không bán!”
(Quán hàng phù thủy – Kbadio pradip – Ấn Độ).
Câu 1: Đọc hiểu văn bản (3,0 điểm)
a. (0,5 điểm). Xác định lời người kể chuyện và lời nhân vật trong đoạn sau (0,5 điểm):
Một phù thuỷ
Mở quán hàng nho nhỏ:
“- Mời vào đây
Ai muốn mua gì cũng có!”
b. (0,75 điểm). Trình bày suy nghĩ của em về những thứ mà vị khách muốn mua:
– Tôi muốn mua tình yêu,
Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn…”
c. (0,75 điểm). Chuyển một lời dẫn trực tiếp trong văn bản trên thành lời dẫn gián tiếp.
d. (1,0 điểm). Em hiểu gì về câu trả lời của phù thủy trước yêu cầu của khách: “– Hàng chúng tôi chỉ bán cây non / Còn quả chín, anh phải trồng, không bán!” (1,0 điểm)
Câu 2. Viết đoạn văn nghị luận (2,0 điểm)
Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích nội dung chủ đề và đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm Quán hàng phù thủy (Kbadio pradip).
II. Đọc hiểu văn bản nghị luận và viết bài văn nghị luận xã hội (5,0 điểm)
BẠN KHÔNG CẦN PHẢI THẮNG BẰNG MỌI GIÁ
Một trong những câu hỏi quan trọng bạn có thể tự hỏi là: “Tôi muốn mình luôn luôn đúng hay tôi muốn được hạnh phúc?”. Trong nhiều trường hợp, hai điều này thường không đi cùng nhau.
Việc tỏ ra mình là người luôn đúng – nghĩa là người khác sai – sẽ đẩy chúng ta vào thế sẵn sàng tranh cãi với bất kỳ ai không cùng quan điểm. Và nếu tình trạng này cứ tiếp diễn sẽ khiến đầu óc chúng ta tốn rất nhiều năng lượng cũng như làm chúng ta xao nhãng với cuộc sống xung quanh. Mặc dù vậy, nhiều người vẫn dành rất nhiều thời gian và công sức để chứng minh (hay bảo vệ) quan điểm của mình và cho rằng người khác đã sai. Vô tình hay hữu ý, nhiều người tin rằng việc đưa ra ý kiến riêng “đúng đắn” sẽ giúp người khác điều chỉnh họ và học hỏi thêm nhiều điều. Thực ra, điều này hoàn toàn sai.
Bạn hãy nhớ lại xem, đã bao giờ bạn bị ai đó “sửa lưng” và bạn nói với họ: “Cảm ơn bạn đã chỉ cho tôi thấy điều tôi sai!”. Hoặc đã bao giờ có ai đó nói cảm ơn khi bạn phản đối họ hay chứng tỏ bạn đúng họ sai. Sự thật là đa phần chúng ta đều không thích bị người khác vạch ra sai lầm của mình. Con người luôn mong muốn người khác lắng nghe và được công nhận. Do đó, một người biết cách lắng nghe thường là người được yêu quý và tôn trọng. Những người có thói quen hay phản đối người khác thường chỉ nhận được phản ứng bực bội và bị lảng tránh.
(Richard Carlson – Tất cả đều là chuyện nhỏ, NXB Tổng hợp Thành phố HCM, trang 35)
Câu 1 (1,0 điểm). Văn bản trên thuộc loại văn bản gì? Căn cứ vào dấu hiệu nào em xác định như thế?
Câu 2 (4,0 điểm). “Sự thật là đa phần chúng ta đều không thích bị người khác vạch ra sai lầm của mình. Con người luôn mong muốn người khác lắng nghe và được công nhận. Do đó, một người biết cách lắng nghe thường là người được yêu quý và tôn trọng. Những người có thói quen hay phản đối người khác thường chỉ nhận được phản ứng bực bội và bị lảng tránh”.
Hãy viết một bài văn nghị luận xã hội trình bày suy nghĩ của em về quan điểm này. Từ đó, đề xuất những giải pháp cụ thể để giúp con người sống hài hòa, biết lắng nghe và tôn trọng người khác trong giao tiếp và ứng xử.