Dương Lê

im-lang

Bài thơ: Im lặng!

IM LẶNG ! Ta nhìn trăng Như nhìn vào tâm tưởng Đêm mơ hồ trên đỉnh núi thê lương. Ta nhìn cây Như nhìn vào đau khổ Ngọn đồi buồn vẫy biệt trái thông khô. Có những ngày buồn trốn cõi hư vô Ta úp mặt hôn lên nghìn phiến đá Nhìn dòng sông rách […]

Bài thơ: Tiếng chuông nguyện cầu

TIẾNG CHUÔNG NGUYỆN CẦU Tôi nằm nghe trong bóng sương mù Tiếng lá rụng, khu vườn âm u Tôi nằm nghe dưới những con đường Bước chân về mỏi mòn người tha hương Tôi nằm nghe gió thét gào Gió thét gào hồn tôi đi đâu mất… Tôi nằm nghe bão tố vây quanh Những

Bài thơ: Chơi vơi

CHƠI VƠI Một âm vang nhè nhẹ Nghe như là giữa đêm Một cánh ngô đồng rụng Một chồi non đương lên. Lối xưa mờ sắc cỏ Còn đây dấu chân quen Tiếng chim chiều bỡ ngỡ Đêm lạc vào phố đêm. Những ngày yêu xa xăm Băng qua miền huyền thoại Có nỗi buồn

Bài thơ: Cuối thu hoa quỳ nở !

CUỐI THU HOA QUỲ NỞ ! “Tôi không kịp trở về! Cuối thu hoa quỳ nở” (TVL) Nở rồi ! – Hoa dã quỳ ! Hương sương vương câu ca Lửa bùng đêm rừng thẳm Tưng bừng Ta – ta – la… Gió vùng An Khê tới Rét từ miền Kom Tum Khách trăm phương

Bài thơ: Chiều cuối tuần

CHIỀU CUỐI TUẦN Ai hun khói để chiều hôm tàn tạ Ai giục trời, xui hạ bước sang thu Chiều cuối tuần lang thang trên biển lạnh Vắng em bàn tay lẻ một vòng ôm. Ta vẫn biết người về nơi xa lắm Hết yêu rồi, ta có đợi người đâu ? Ngậm điếu thuốc

Truyện ngắn: Cá Nhỏ của tôi.

Tất cả chìm trong một trạng thái êm êm thật dễ chịu. Tôi bật lửa châm điếu thuốc, mỉm cười hình dung bóng dáng của Cá Nhỏ vai mang túi sách, miệng nở nụ cười thật tươi bên những đóa hoa Đà Lạt rực rỡ giữa Sài Gòn.

nghe-thuat-tren-dong-thoi-gian

Nghệ thuật, điên và sự phi thường.

Nghệ thuật, điên và sự phi thường. Hàn Mặc Tử nói: “làm thơ tức là điên. Tôi thêm: “làm thơ tức là sự phi thường” – trong tựa tập Điêu tàn Chế Lan Viên đã nói thế. Xưa thi nhân lấy cái tiêu sơn, mặc cảnh làm thú tiêu dao, nay thi nhân lấy cái

la-hai-dong-xuan-phu-yen

La Hai đôi mắt thắm màu khói mơ!

La Hai mơ màng như một thiếu nữ ngủ say trên gác núi. Lúc nào người ta cũng thấy La Hai thật nhẹ nhàng dẫu rằng ngoài kia cuộc đời lăn vạn ngã. Cánh đồng xanh trải rộng, con sông dài lênh đênh, núi khum tay che gió trăm miền.

Hai phương trời ảo vọng.

Hai phương trời ảo vọng. Nhấp ngụm cà phê rồi bật lửa châm điếu thuốc, Tuấn trần tư nghĩ ngợi. Ngoài trời mưa bay bay. Trời Sài Gòn tháng sáu âm u như muốn khóc. Anh nhớ ngày này hai năm trước là ngày anh và Thụy Lam đang nghỉ mát ở Đà Lạt. Thụy

Lên đầu trang