Bài thơ: Im lặng!
IM LẶNG ! Ta nhìn trăng Như nhìn vào tâm tưởng Đêm mơ hồ trên đỉnh núi thê lương. Ta […]
IM LẶNG ! Ta nhìn trăng Như nhìn vào tâm tưởng Đêm mơ hồ trên đỉnh núi thê lương. Ta […]
TIẾNG CHUÔNG NGUYỆN CẦU Tôi nằm nghe trong bóng sương mù Tiếng lá rụng, khu vườn âm u Tôi nằm
CHƠI VƠI Một âm vang nhè nhẹ Nghe như là giữa đêm Một cánh ngô đồng rụng Một chồi non
CUỐI THU HOA QUỲ NỞ ! “Tôi không kịp trở về! Cuối thu hoa quỳ nở” (TVL) Nở rồi !
CHIỀU CUỐI TUẦN Ai hun khói để chiều hôm tàn tạ Ai giục trời, xui hạ bước sang thu Chiều
Tất cả chìm trong một trạng thái êm êm thật dễ chịu. Tôi bật lửa châm điếu thuốc, mỉm cười hình dung bóng dáng của Cá Nhỏ vai mang túi sách, miệng nở nụ cười thật tươi bên những đóa hoa Đà Lạt rực rỡ giữa Sài Gòn.
Nghệ thuật, điên và sự phi thường. Hàn Mặc Tử nói: “làm thơ tức là điên. Tôi thêm: “làm thơ
La Hai mơ màng như một thiếu nữ ngủ say trên gác núi. Lúc nào người ta cũng thấy La Hai thật nhẹ nhàng dẫu rằng ngoài kia cuộc đời lăn vạn ngã. Cánh đồng xanh trải rộng, con sông dài lênh đênh, núi khum tay che gió trăm miền.
Đôi khi ta ngồi hàng giờ để nghĩ về một câu thơ và khi phat hiện ra điều gì mới mẻ ta sung sướng vô cùng. Nhưng ngày nay mấy ai còn thích ngâm nga thơ nữa đâu.
Hai phương trời ảo vọng. Nhấp ngụm cà phê rồi bật lửa châm điếu thuốc, Tuấn trần tư nghĩ ngợi.