Chinh phụ ngâm

so-phan-dau-thuong-cua-nguoi-chinh-phu-trong-cuoc-chien-chinh-phu-ngam

Số phận đau thương của người chinh phụ trong Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn

Số phận đau thương của người chinh phụ trong Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn Hẳn không còn là điều phải bàn khi xác nhận “Chinh phụ ngâm” là tác phẩm trữ tình. Bởi lẻ,toàn bộ khúc ngâm là sự giãi bày cảm xúc của người vợ có chồng đi lính xa nhà. Không quá […]

nhung-uoc-mo-khat-vong-cua-nguoi-chinh-phu-trong-chinh-phu-ngam

Phân tích những ước mơ, khát vọng của người chinh phụ trong Chinh phụ ngâm

Phân tích những ước mơ, khát vọng của người chinh phụ trong Chinh phụ ngâm  Chinh phụ ngâm kể về câu chuyện một đôi vợ chồng trẻ đang mặn mà hạnh phúc thì chiến tranh bất ngờ ập đến .Người chồng ,một chàng trai “vốn dòng hào kiệt” sẵn sàng vâng lệnh quân vương “xếp

phan-tich-doan-tho-sau-dao-hien-vang-tham-gieo-tung-buochoa-den-kia-voi-bong-nguoi-kha-thuong

Phân tích đoạn thơ sau: Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước…Hoa đèn kia với bóng người khá thương

Phân tích đoạn thơ sau: “Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước…Hoa đèn kia với bóng người khá thương” (“Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ” trích “Chinh phụ ngâm khúc” của Đặng Trần Côn). “Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước, Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen. Ngoài rèm thước chẳng mách

tinh-canh-le-loi-cua-nguoi-chinh-phu-trich-chinh-phu-ngam-dang-tran-con

Cảm nhận ý nghĩa đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ (Trích Chinh Phụ Ngâm – Đặng Trần Côn)

Cảm nhận ý nghĩa đoạn trích “Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ” (Trích Chinh Phụ Ngâm, Đặng Trần Côn) Mở bài: Có thể nói Chinh phụ ngâm khúc là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của nền văn học trung đại Việt Nam. Lấy đề tài chiến tranh, Đặng Trần Côn

phan-tich-tinh-canh-le-loi-cua-nguoi-chinh-phu-10799-2

Phân tích đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ (trích “Chinh phụ ngâm khúc” của Đặng Trần Côn)

Phân tích đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ (trích “Chinh phụ ngâm khúc” – Đặng Trần Côn) Mở bài: Chinh phụ ngâm được viết bằng chữ Hán, do tác giả Đặng Trần Côn sáng tác vào khoảng nửa đầu thế kỉ XVIII. Đây là thời kì vô cùng rối ren của

Lên đầu trang