Bếp lửa

hien-len-trong-bai-tho-bep-lua-cua-bang-viet-la-hinh-tuong-ba-nguoi-nhom-lua-nguoi-giu-lua-nguoi-truyen-lua-em-hieu-nhu-the-nao-ve-y-kien-tren-viet-bai-van-phan-tich-hinh-anh-n

Hiện lên trong bài thơ “Bếp lửa” của Bằng Việt là hình tượng bà – người nhóm lửa, người giữ lửa, người truyền lửa. Em hiểu như thế nào về ý kiến trên. Viết bài văn phân tích hình ảnh người bà trong tác phẩm, qua đó nêu lên những suy nghĩ của em.

Hiện lên trong bài thơ “Bếp lửa” của Bằng Việt là hình tượng bà – người nhóm lửa, người giữ lửa, người truyền lửa. Em hiểu như thế nào về ý kiến trên. Viết bài văn phân tích hình ảnh người bà trong tác phẩm, qua đó nêu lên những suy nghĩ của em.

ve-dep-tinh-cam-an-tinh-thuy-chung-voi-qua-khu-qua-hai-tac-pham-bep-lua-va-anh-trang

Vẻ đẹp đạo lý ân tình, thủy chung với quá khứ qua hai tác phẩm “Bếp lửa” và “Ánh trăng”.

Vẻ đẹp đạo lý ân tình, thủy chung với quá khứ qua hai tác phẩm Bếp lửa của Bằng Việt và Ánh trăng của Nguyễn Duy. Mở bài:  Giới thiệu khái quát hai tác phẩm và vấn đề cần nghị luận: nét đẹp đạo lý ân nghĩa, thủy chung của con người Việt Nam. Thân

nhan-dinh-van-hoc-hay-ve-bai-tho-bep-lua-va-nha-tho-bang-viet

Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam trong hai cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm qua bài thơ “Bếp lửa” (Bằng Việt) và “Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ” (Nguyễn Khoa Điềm).

Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam trong hai cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm qua bài thơ “Bếp lửa” (Bằng Việt) và “Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ” (Nguyễn Khoa Điềm).

qua-bai-tho-bep-lua-cua-bang-viet-hay-lam-ro-y-kien-co-the-la-bai-tho-con-thieu-cai-nay-cai-no-nhung-phai-nhan-rang-bep-lua-la-mot-bai-tho-co-nguon-coi-chu-khong-choi-voi-nua-vo

Qua bài thơ Bếp lửa của Bằng việt, hãy làm rõ ý kiến: Có thể là bài thơ còn thiếu cái này cái nọ, nhưng phải nhận rằng, “Bếp lửa” là một bài thơ có nguồn cội, chứ không chơi vơi nửa vời…

Nhận xét về bài thơ “Bếp lửa” của Bằng Việt, có ý kiến cho rằng: “Có thể là bài thơ còn thiếu cái này cái nọ, nhưng phải nhận rằng, “Bếp lửa” là một bài thơ có nguồn cội, chứ không chơi vơi nửa vời…” (Nguyễn Đức Quyền, “Bếp lửa, Những vẻ đẹp thơ”, dẫn

Lên đầu trang