Thi trung hữu nhạc

“Thi trung hữu nhạc” là một khái niệm bắt nguồn từ mỹ học phương Đông, đặc biệt là Trung Hoa cổ đại, được hiểu là: trong thơ có nhạc – thơ ca luôn chứa đựng yếu tố nhạc điệu, âm thanh, tiết tấu như một đặc trưng bản chất.