- Mở bài:
Những chuyến đi đều mang đến cho chúng ta những trải nghiệm và tình cảm sâu sắc. Mùa hè năm ngoái, tôi có dịp về thăm quê nội ở một làng quê nội thanh bình ở miền tây. Chuyến đi ấy là một trải nghiệm đáng nhớ, đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc và kỷ niệm vô cùng sâu sắc.
- Thân bài:
Sau một hành trình dài trên cao tốc, xe rẽ vào con đường làng quanh co, hai bên là những cánh đồng lúa bát ngát đang vào vụ chín. Mùi hương lúa thơm ngào ngạt quyện trong làn gió mát rượi khiến lòng tôi rộn ràng lạ thường. Xa xa, những đàn cò trắng bay lượn trên cánh đồng, tạo nên một bức tranh đồng quê yên bình và thơ mộng.
Khi xe dừng trước cổng nhà nội, tôi vội vàng chạy vào, lòng tràn ngập niềm vui. Nội đứng đó, đôi mắt hiền từ ánh lên niềm hạnh phúc. Ôm lấy nội, tôi cảm nhận được hơi ấm quen thuộc cùng mùi trầu cay cay phảng phất. Nội xoa đầu em, nụ cười hiền hậu và giọng nói trầm ấm: “Lâu lắm rồi cháu mới về thăm quê, ở lại chơi lâu với nội nhé!”
Buổi sáng ở quê nội thật trong lành và yên ả. Những tia nắng vàng ươm len lỏi qua cành lá, tiếng chim hót ríu rít gọi bình minh. Tôi cùng nội ra vườn hái rau, tưới cây. Khu vườn của nội đầy ắp những luống rau xanh mướt, mấy cây mít trĩu quả, những giàn bầu, giàn bí sai lúc lỉu.
Tôi thích nhất là được ra ao câu cá với mấy đứa bạn cùng xóm. Chiếc cần câu tự chế bằng cành tre, sợi dây cước nhỏ nhưng lại mang đến bao niềm vui. Chúng tôi ngồi lặng lẽ chờ đợi, rồi reo lên sung sướng khi cá cắn câu. Những tiếng cười giòn tan vang vọng giữa không gian yên bình của làng quê.
Buổi trưa, cả nhóm rủ nhau đi tắm sông. Chúng tôi tung tăng bơi lội thỏa thích trong dòng nước mát rượi. Có đứa leo lên cành cây sung cao rồi nhảy “ùm” xuống, mặt sông dậy sóng dữ dội.
Chiều đến, tôi theo lũ bạn ra cánh đồng thả diều. Mùa này bà con đã gặt lúa, chân ruộng còn trơ gốc rạ khô. Trên bầu trời trong xanh, những cánh diều no gió bay cao, mang theo bao ước mơ trẻ thơ. Gió đồng quê thổi mát rượi, làm tóc tôi bay tung, lòng dâng lên niềm vui sướng khó tả.
Bữa cơm tối ở nhà nội ấm áp và đong đầy yêu thương. Cả nhà quây quần bên mâm cơm nghi ngút khói. Bà nội tất bật dọn những món ăn quen thuộc nhưng đầy hấp dẫn: bát canh rau ngót ngọt mát, đĩa cá kho thơm nức, thêm đĩa rau luộc xanh mướt chấm cùng bát nước mắm dầm ớt cay cay. Tôi thích nhất là món kho quẹt nội làm, hương vị mặn ngọt của đồng quê hài hòa trong vị béo béo của tóp mỡ, vị cay nhẹ của tiêu, ớt, gừng, sả sao mà ngon đến thế. Ăn xong mà hương vị vẫn mãi còn lưu luyến nơi đầu lưỡi.
Sau bữa cơm thật no, tôi cùng nội nằm trên chiếc chõng tre ngoài hiên, nghe nội kể chuyện ngày xưa. Tiếng côn trùng rả rích hoà cùng giọng kể trầm ấm của nội làm tôi cảm thấy yên bình và hạnh phúc biết bao.
Những ngày ở quê trôi qua nhanh như một giấc mơ. Ngày trở về, lòng tôi lưu luyến, bịn rịn không muốn rời xa. Nội tiễn tôi ra cổng, ánh mắt trìu mến, bàn tay gầy guộc vẫy chào. Tôi hứa sẽ sớm quay lại, mang theo những kỷ niệm ấm áp và đẹp đẽ của quê hương.
- Kết bài:
Chuyến về thăm quê nội đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc. Tôi nhận ra rằng, quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn mà còn là miền ký ức ấm áp, nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người. Dù sau này có đi xa đến đâu, tôi vẫn luôn nhớ về quê nội, nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm ấm áp và đẹp đẽ của quê hương.