Kể chuyện sáng tạo: CON CHÓ THAM LAM VÀ CÁI BÓNG

chu-cho-tham-lam-va-cai-bong

Kể chuyện sáng tạo: CON CHÓ THAM LAM VÀ CÁI BÓNG

Bài làm 1:

Trong cuộc sống, lòng tham luôn là một trong những nguyên nhân khiến con người đánh mất những gì mình đang có. Khi tham lam che mờ lý trí, người ta dễ ảo tưởng rằng bên ngoài còn những điều tốt đẹp hơn, giàu có hơn, dù thực chất đó chỉ là cái bóng của chính mình. Câu chuyện “Chú chó tham lam và cái bóng” dưới đây chính là lời nhắc nhở sinh động và sâu sắc về tác hại của lòng tham.

Hôm ấy là một buổi chiều lộng gió, người bán thịt vừa ném cho chú chó một khúc xương còn sót vài mẩu thịt. Chú chó mừng rỡ, vội quắp vào mồm. Nó vừa nhai vừa nghĩ thầm: “Khúc xương này ngon thật! Nhưng… không được ăn ở đây, lỡ có con chó nào thấy rồi giành mất thì sao? Không, phải mang về nhà ăn mới an toàn!”

Nghĩ vậy, chú nhanh nhẹn chạy vào con đường nhỏ dẫn về phía rừng. Đến chiếc cầu bắc ngang con suối, chú chó dừng lại, ngoái đầu nhìn sau, cảnh giác: “Không biết có ai thấy mình mang khúc xương không nhỉ?”

Nhưng khi cúi xuống mặt nước để quan sát bóng mình, chú giật bắn người. Dưới lòng suối, một con chó khác cũng đang quắp một khúc xương, mắt nhìn trừng trừng như thách thức. Điều khiến chú choáng hơn: khúc xương kia lớn hơn rất nhiều, lại còn đầy thịt trông ngon mắt.

Con chó tham ăn trợn mắt nghĩ thầm: “Trời ơi! Khúc xương đó to hơn của mình gấp đôi! Nếu có được nó thì ăn bao nhiêu cho đã…”

Nó lại liếc xuống: “Mà trông cái thằng đó cũng chẳng có gì đáng sợ. Nếu mình gầm một tiếng, biết đâu nó hoảng rồi nhả khúc xương ra bỏ chạy thì sao?”

Ý nghĩ ấy khiến nó phấn khích. Quên cả việc đang ngậm xương, nó hít một hơi thật sâu, há miệng sủa thật lớn: Gâu! Gâuuuu!

Ngay khi tiếng sủa vang lên, mọi thứ xảy ra chóng vánh: Khúc xương trong miệng nó rơi “tõm” xuống dòng nước. Một vài con cá tò mò ngoi lên mặt suối nhìn cảnh tượng bối rối ấy.

Chú chó hoảng hốt nhìn xuống, nhưng bóng con chó dưới nước cũng đã biến mất, chỉ còn mặt suối loang loáng gợn sóng. Chú mở to mắt, ấp úng trong suy nghĩ: “Ơ… con chó đó đâu rồi? Khúc xương của ta đâu? Chẳng lẽ… đó chỉ là… cái bóng sao?”

Khúc xương của mình đã mất. Cái bóng cũng không còn gì trong miệng. Mọi thứ trống trơn.

Cúi đầu, đuôi cụp xuống, chú chó tham ăn lủi thủi bước về nhà, trong bụng chỉ còn cảm giác đói và nuối tiếc: “Giá như mình biết hài lòng với khúc xương ban đầu… thì đâu đến nỗi thế này…” – chú thở dài.

Từ hôm ấy, chú chó tham ăn mới thấm thía rằng chạy theo cái không thuộc về mình chỉ khiến mất luôn thứ đang có. Câu chuyện “Chú chó tham ăn và cái bóng” dạy chúng ta một bài học sâu sắc: Lòng tham và ảo tưởng sẽ khiến con người đánh đổi giá trị thật vì những điều viển vông. Biết trân trọng những gì mình đang có chính là cách sống khôn ngoan nhất. Trước mỗi hành động, hãy bình tĩnh suy nghĩ, đừng để lòng tham khiến ta phải trả giá đắt. Chỉ khi sống biết đủ, biết hài lòng với những giá trị chân thật quanh mình, con người mới có thể tìm thấy hạnh phúc thực sự.

Bài làm 2:

Trong cuộc sống, lòng tham luôn là một trong những nguyên nhân khiến con người đánh mất những gì mình đang có. Khi tham lam che mờ lý trí, người ta dễ ảo tưởng rằng bên ngoài còn những điều tốt đẹp hơn, giàu có hơn, dù thực chất đó chỉ là cái bóng của chính mình. Câu chuyện “Chú chó tham lam và cái bóng” dưới đây chính là lời nhắc nhở sinh động và sâu sắc về tác hại của lòng tham.

Hôm ấy là một buổi chiều lộng gió, người bán thịt vừa ném cho chú chó một khúc xương còn sót vài mẩu thịt. Chú chó mừng rỡ, vội quắp vào mồm. Nó vừa nhai vừa nghĩ thầm: “Khúc xương này ngon thật! Nhưng… không được ăn ở đây, lỡ có con chó nào thấy rồi giành mất thì sao? Không, phải mang về nhà ăn mới an toàn!”

Đang hí hửng, chú tình cờ đi ngang qua bãi đất nơi mấy con quạ đang đậu trên cành cây. Chúng khoái chí gọi nhau khi nhìn chú chó ôm khúc xương chạy như bay. Một con quạ tinh ranh còn buông lời trêu chọc:

– Ê, coi chừng mất đấy! Ở phía trước có con chó to lắm!

Chú chó hoảng hồn, chẳng kịp suy nghĩ xem đó có phải là trò đùa, lập tức tăng tốc, khiến bụi đất tung mù. Nó chạy vào con đường nhỏ dẫn về phía rừng, trái tim hồi hộp mà trong đầu lại càng thêm chắc chắn rằng “nguy hiểm đang rình rập”.

Đến chiếc cầu bắc ngang con suối, chú chó dừng lại, ngoái đầu nhìn sau, cảnh giác: “Không biết có ai thấy mình mang khúc xương không nhỉ?”

Gió thổi qua mặt nước khiến mặt suối lăn tăn, nhưng khi cúi xuống để quan sát, chú giật bắn người. Dưới lòng suối, một con chó khác cũng đang quắp một khúc xương, mắt nhìn trừng trừng như muốn thách thức. Điều khiến chú choáng váng hơn: khúc xương kia lớn hơn rất nhiều, lại còn đầy thịt trông ngon mắt.

Chú chó tham ăn tròn mắt nghĩ thầm: “Trời ơi! Khúc xương đó to hơn của mình gấp đôi! Nếu có được nó thì ăn bao nhiêu cho đã…”

Đúng lúc ấy, một chiếc lá rơi xuống mặt suối tạo thành những gợn sóng. Chú chó bên dưới cũng lắc lư theo, khiến chú chó thật tưởng rằng đối thủ đang khiêu khích. Nó lầm bầm: “Cái thằng này còn dám trêu ngươi ta nữa chứ!”

Nó lại liếc xuống: “Mà trông nó cũng chẳng có gì đáng sợ. Nếu mình gầm một tiếng, biết đâu nó hoảng rồi nhả khúc xương ra bỏ chạy thì sao?”

Ý nghĩ ấy khiến nó phấn khích. Quên cả việc đang ngậm xương, nó hít một hơi thật sâu, há miệng sủa thật lớn:

– Gâu! Gâuuuu!

Ngay khi tiếng sủa vang lên, mọi thứ xảy ra chóng vánh: khúc xương trong miệng nó rơi “tõm” xuống dòng nước. Một vài con cá nhỏ tò mò ngoi lên mặt suối, mắt chớp chớp như muốn hỏi: “Sao lại dại thế hả anh bạn?”

Chú chó hoảng hốt nhìn xuống. Nhưng bóng con chó dưới nước cũng đã biến mất, chỉ còn mặt suối loang loáng gợn sóng. Nó mở to mắt, ấp úng trong suy nghĩ: “Ơ… con chó đó đâu rồi? Khúc xương của ta đâu? Chẳng lẽ… đó chỉ là… cái bóng sao?”

Khúc xương của mình đã mất. Cái bóng cũng không còn gì trong miệng. Mọi thứ trống trơn.

Đứng trên cầu, chú chó thẫn thờ, tim như rơi theo khúc xương xuống đáy suối. Xa xa, đàn quạ lúc nãy vẫn đang cười khoái trá trên ngọn cây. Một con còn cất giọng:

– Tội chưa, tham quá thì mất hết!

Cúi đầu, đuôi cụp xuống, chú chó tham ăn lủi thủi bước về nhà, trong bụng chỉ còn cảm giác đói và nuối tiếc: “Giá như mình biết hài lòng với khúc xương ban đầu… thì đâu đến nỗi thế này…” – chú thở dài.

Từ hôm ấy, chú chó tham ăn mới thấm thía rằng chạy theo cái không thuộc về mình chỉ khiến mất luôn thứ đang có. Câu chuyện “Chú chó tham ăn và cái bóng” dạy chúng ta một bài học sâu sắc: Lòng tham và ảo tưởng sẽ khiến con người đánh đổi giá trị thật vì những điều viển vông. Biết trân trọng những gì mình đang có chính là cách sống khôn ngoan nhất. Trước mỗi hành động, hãy bình tĩnh suy nghĩ, đừng để lòng tham khiến ta phải trả giá đắt. Chỉ khi sống biết đủ, biết hài lòng với những giá trị chân thật quanh mình, con người mới có thể tìm thấy hạnh phúc thực sự.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang