Bài thơ: LÒNG MẸ | Nguyễn Bính
Gái lớn ai không phải lấy chồng! Can gì mà khóc, nín đi không! Nín đi! mặc áo ra chào […]
Gái lớn ai không phải lấy chồng! Can gì mà khóc, nín đi không! Nín đi! mặc áo ra chào […]
Cô Tâm bớt mệt hẳn đi khi nhìn thấy cây đa và cái quán gạch lộ ra trong sương mù.
Hồi nhỏ sống với đồng với sông rồi với bể hồi chiến tranh ở rừng vầng trăng thành tri kỷ
Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về
Những mùa quả mẹ tôi hái được Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng Những mùa quả lặn rồi
Con yêu ơi! Nếu mẹ là cánh đồng Con là cỏ nở hoa trong lòng mẹ Dẫu chẳng đủ rộng
XUÂN XƯA CÓ MẸ Xuân chợt đến cho mai vàng rợp ngõ Nắng dịu dàng muôn hoa cỏ đưa hương
“Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ” Con sẽ không đợi một ngày kia khi mẹ
Ngày xưa chào mẹ, ta đi Mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười Mười năm rồi lại thêm mười
Rồi ông sẽ bàn giao cho cháu Bàn giao gió heo may Bàn giao góc phố Có mùi ngô nướng