Bài thơ: CÓ MỘT MIỀN QUÊ | Vũ Tuấn
CÓ MỘT MIỀN QUÊ Có một miền mọc trắng cỏ Lau Là quê tôi, đi xa rồi luôn nhớ Khắc […]
CÓ MỘT MIỀN QUÊ Có một miền mọc trắng cỏ Lau Là quê tôi, đi xa rồi luôn nhớ Khắc […]
HƯƠNG VỊ QUÊ NHÀ Con bây giờ thèm những bữa canh chua Mà mẹ nấu trong ngày hè nắng cháy
QUÊ HƯƠNG Ai cũng có một quê hương để nhớ Vết thời gian không thể xóa bao giờ Thương tuổi
CỬA SÔNG Là cửa nhưng không then khóa Cũng không khép lại bao giờ Mênh mông một vùng sóng nước
TRỞ VỀ QUÊ NỘI Ôi quê hương xanh biếc bóng dừa Có ngờ đâu hôm nay ta trở lại Quê
NHỚ NGOẠI Con về quê cũ trời thưa vắng Ngõ cúc buồn tênh dậu cúc già Bên thềm trầu úa
BÀ BÁN BỎNG CỔNG TRƯỜNG TÔI (Lược trích một đoạn: Trước cổng trường nhân vật tôi có bà bán bỏng
QUÊ HƯƠNG Quê hương giản dị chẳng đâu xa Bãi mía vườn rau với ruộng cà Khóm trúc bờ đê
Sau trận mưa rào vòm trời như được rửa sạch, trở nên xanh và cao hơn. Đã chớm hè nhưng
Tóm tắt ngắn gọn nội dung văn bản “Hạt gửi mùa sau”: Truyện kể về một ông già rất yêu