Bài thơ: HƯƠNG VỊ QUÊ NHÀ | Tuấn Vũ
HƯƠNG VỊ QUÊ NHÀ Con bây giờ thèm những bữa canh chua Mà mẹ nấu trong ngày hè nắng cháy […]
HƯƠNG VỊ QUÊ NHÀ Con bây giờ thèm những bữa canh chua Mà mẹ nấu trong ngày hè nắng cháy […]
NÓI VỚI CON (Y Phương) Chân phải bước tới cha Chân trái bước tới mẹ Một bước chạm tiếng nói
MÁI ẤM GIA ĐÌNH Nếu ngọn gió nào dẫn con đến phương trời xa thẳm Con đừng quên lối về
SANG MÙA (Tạ Hữu Yên) Cánh chim báo sang mùa Nắng hoai hoai cuối hạ Màu mây non lá mạ
CHIỀU TRÊN SÔNG QUÊ (Hùynh Minh Nhật) Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ Vẳng tiếng vạc kêu, gió hững
KHI MÙA THU SANG (Trần Đăng Khoa) Mặt trời lặn xuống bờ ao Ngọn khói xanh lên, lúng liếng Vườn
NƠI TUỔI THƠ EM (Nguyễn Lãm Thắng) Có một dòng sông xanh Bắt nguồn từ sữa mẹ Có vầng trăng
MẸ (Viễn Phương) Con nhớ ngày xưa mẹ hát: …“Hoa sen lặng lẽ dưới đầm Hương hoa dịu dàng bát
NÓI VỚI EM (Vũ Quần Phương) Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió, Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay,
TIẾNG ĐẦU CON GỌI Nhà phút bừng lên, náo nức lên Nghe con bập bẹ tiếng đầu tiên! “Bà” hay