Bài thơ: XUÂN XƯA CÓ MẸ | Lê Thị Kiều Nga
XUÂN XƯA CÓ MẸ Xuân chợt đến cho mai vàng rợp ngõ Nắng dịu dàng muôn hoa cỏ đưa hương […]
XUÂN XƯA CÓ MẸ Xuân chợt đến cho mai vàng rợp ngõ Nắng dịu dàng muôn hoa cỏ đưa hương […]
“Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ” Con sẽ không đợi một ngày kia khi mẹ
Ngày xưa chào mẹ, ta đi Mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười Mười năm rồi lại thêm mười
Rồi ông sẽ bàn giao cho cháu Bàn giao gió heo may Bàn giao góc phố Có mùi ngô nướng
Quê hương là gì hở mẹ Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Ai đi
Ghe ngon vừa nghe trống lện Vẫy gió một trăm khăn hồng Một trăm mái chèo khuấy nước Bay lên
Sông núi vươn dài tiếp núi sông Cò bay thẳng cánh nối đồng không Có người bảo Huế xa, xa
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới: Nước bao vây cách biển nửa ngày sông. Khi trời trong, gió