Bài thơ: Hồn nhiên
HỒN NHIÊN Phật cười chú bé ham chơi Quên kinh bỏ mõ xa rời chùa đây Thế gian ấy vậy […]
HỒN NHIÊN Phật cười chú bé ham chơi Quên kinh bỏ mõ xa rời chùa đây Thế gian ấy vậy […]
VIỆT THIỀN SƠ TỔ TRÚC LÂM Người lên đỉnh núi cheo leo Bỏ trang huyễn mộng lưng đèo nắng sương
Hẻm cùng ơi hẻm cùng!
Ta đi, ta đi ra
Đừng bao giờ dừng lại
Lối đi dưới chân ta.
Có những ngày, tôi trở về miền Ayun, trở về sau bao năm xa cách. Ayun vẫn thế, vẫn giữ
Đôi khi ta ngồi hàng giờ để nghĩ về một câu thơ và khi phat hiện ra điều gì mới mẻ ta sung sướng vô cùng. Nhưng ngày nay mấy ai còn thích ngâm nga thơ nữa đâu.
Hình ảnh bóng hoàng hôn trong thi ca Thật không thể nào nói hết được cảnh sắc mĩ lệ của
Phong Kiều dạ bạc – Một tiếng chuông tỉnh ngộ giữa u mê trần thế Hoài Thanh từng nói rằng
Puskin cũng khẳng định, tình yêu vừa mong manh nhưng cũng vừa trường cửu với thời gian. Cho đến khi trái tim thôi không còn đập nữa thì tình yêu sẽ tự khắc chuyển hóa, tìm kiếm một hình thức khác để trú ngụ chứ không bao giờ chịu sự hủy diệt của thời gian.
Con người khi yêu ai cũng đẹp. Họ đẹp là bởi tâm hòn họ có một một tình yêu đẹp. Nhìn bên ngoài ta thấy toát vời một vẻ thanh xuân, tươi sáng như mặt trời đang chiếu soi trong lòng ngực trẻ. tuổi mười sáu ấy đẹp như thơ, như hoa, như ánh sáng trời cao rực rỡ
Có một mùa thu trong thơ Haiku Nhật Bản Nằm ở xứ cận nhiệt đới, Nhật Bản mang trong mình