Bài thơ: Tiếng đàn khuya
Tiếng đàn khuya Đêm ngồi mộng gõ vào sương Đàn rung nhịp, phách hồn tươm máu hồng Ôi, trời đất […]
Tiếng đàn khuya Đêm ngồi mộng gõ vào sương Đàn rung nhịp, phách hồn tươm máu hồng Ôi, trời đất […]
Đưa tay về hướng mặt trời
Trắng tinh cõi mộng, bồi hồi cõi thơ
Nụ cười từ thuở nằm mơ
Nét khuê dung đẹp đôi bờ bồng hoang
Xin Xin trời một chút khói sương Đọng trên mắt biếc vấn vương ngày về Xin đời một chút đam
Nhặt cánh phượng hồng Chiều muộn mây về cuối nẻo xa La Hai thương nhớ vẫn chưa nhòa Đường xưa
Chiều mưa Em về không – chiều nay? Màu trời xa tím vội Hạt mưa rơi đầy tay Còn đây
Về thăm trường cũ Râm ran con dế gọi hè Bụi bay rát mặt, con ve khóc đời Ngoài kia
Mắt nghìn trùng Tôi đứng lại bên đây bờ dĩ vãng Trông bên kia mờ mịt dấu chân người Hồn
Mùa thu đi Rơi hạt nắng tơ vàng Bâng khuâng đồi cỏ biếc Mùa thu đi biền biệt Nghe chiều
Xin đừng để trăng tan (Thương tặng Nguyễn Thị Ái Hữu) Anh muốn là cung đàn Đưa em vào cõi
Hạt mưa rào Ơi, em về Giữa biển đời Gió bay tóc xõa Cho trời làm mây Ơi, em buồn