Bài thơ: Tiếng Việt (Lưu Quang Vũ)
Bài thơ: Tiếng Việt (Lưu Quang Vũ) Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫm Cánh đồng xa cò trắng […]
Bài thơ: Tiếng Việt (Lưu Quang Vũ) Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫm Cánh đồng xa cò trắng […]
VÀNG THU DẠ KHÚC Nếu là hoa, ta rực nở Hoa tàn, hương tỏa lan đêm Hạnh phúc – nghìn
EM ! Em là trăng giữa màn đêm tinh khiết, là mặt trời trong ngày đời bất diệt. Tôi yêu
HỒN TÔI LÀ SA MẠC Chân lạc về phố cũ Mùa thu lặng lẽ đi xa Mười năm hay hai
GÓC PHỐ XƯA, CON ĐƯỜNG CŨ BÂY GIỜ! Ta trở về dường như thu không biết Con đường cây trút
NỬA VẦNG TRĂNG MỒ CÔI Hái nửa vầng trăng côi Đánh rơi ngày bí mật Biết ta còn hay mất
TRÁI TIM ĐỒNG DẠNG Trời hỡi làm sao thu bớt rộng ? Để tôi đi nhặt hết lá vàng Làm
LỜI YÊU KHÓ NÓI LẮM NGƯỜI! Như con chim nhỏ nhớ đàn Như sông nhớ biển vượt ngàn trùng khơi.
BỞI TA LÀ CỦA NHAU Bởi anh là dòng sông Nước xanh màu biển biếc Bởi em là biển rộng
BIỂN CHIỀU – Dương Lê – Ở đâu rồi hỡi cánh chim viễn xứ Theo thân tàu phiêu bạt về