Đức tính đáng quý nhất ở con người là giản dị
DÀN BÀI CHI TIẾT:
I. MỞ BÀI:
– Giới thiệu vấn đề nghị luận: Trong cuộc sống hiện đại với nhiều biến động và giá trị vật chất lên ngôi, sự giản dị vẫn luôn được xem là một đức tính cao đẹp và đáng quý nhất ở con người.
– Dẫn dắt, nêu luận điểm chính: Giản dị chính là đức tính đáng quý nhất, bởi nó thể hiện vẻ đẹp tâm hồn chân thật, thanh cao và mang lại giá trị bền vững trong nhân cách con người.
II. THÂN BÀI
1. Giải thích vấn đề: Giản dị là gì?
– Giản dị là lối sống, cách ứng xử, cách ăn mặc, lời nói, suy nghĩ… không cầu kỳ, không phô trương, phù hợp với hoàn cảnh và chân thật với chính mình.
– Đức tính giản dị đáng quý ở chỗ nào: Giản dị thể hiện phẩm chất đạo đức tốt đẹp, tâm hồn trong sáng, biết trân trọng những giá trị chân thật và sống hòa hợp với mọi người.
2. Bàn luận và chứng minh
a) Biểu hiện của đức tính giản dị
– Trong lối sống: không chạy theo xa hoa, không khoe khoang, biết sống vừa đủ, tiết kiệm.
– Trong lời nói, hành động: chân thành, khiêm tốn, không giả tạo.
– Trong quan hệ với người khác: sống hòa nhã, thân thiện, tôn trọng người khác, không phân biệt địa vị hay giàu nghèo.
b) Giá trị và ý nghĩa của lối sống giản dị
– Giúp con người giữ được phẩm chất thanh cao, tâm hồn trong sáng giữa cuộc sống nhiều cám dỗ.
– Giúp ta được mọi người yêu quý, tin tưởng, vì sống thật, không giả dối.
– Giúp xã hội trở nên văn minh và nhân ái hơn, khi con người hướng đến những giá trị chân thật, bền vững thay vì hình thức.
– Là nền tảng để con người rèn luyện đạo đức, sống hạnh phúc, an nhiên.
c) Dẫn chứng tiêu biểu
– Chủ tịch Hồ Chí Minh – tấm gương sáng về lối sống giản dị mà vĩ đại: ăn mặc đơn sơ, căn nhà sàn mộc mạc, lời nói gần gũi, nhưng tư tưởng và nhân cách vô cùng cao đẹp.
– Nhiều người nổi tiếng, nhà khoa học, thầy cô giáo, học sinh giản dị nhưng cống hiến thầm lặng, được xã hội kính trọng.
– Trong đời sống học đường: bạn học giản dị, không khoe của, luôn hòa đồng, được mọi người yêu mến.
3. Phản đề – Mở rộng vấn đề
– Trái với giản dị là xa hoa, phô trương, giả tạo, khiến con người bị đánh mất bản thân và xa rời các giá trị đạo đức.
– Tuy nhiên, giản dị không đồng nghĩa với cẩu thả, luộm thuộm; đó là sự hài hòa, tinh tế, thể hiện nhân cách cao đẹp.
III. KẾT BÀI:
– Khẳng định lại luận điểm: Giản dị là đức tính đáng quý nhất ở con người, vì nó biểu hiện vẻ đẹp của tâm hồn trong sáng, chân thật và khiêm nhường.
– Liên hệ, rút ra bài học cho bản thân: Là học sinh, em cần rèn luyện đức tính giản dị trong học tập, giao tiếp và lối sống hằng ngày – để trở thành người sống đẹp, được mọi người yêu quý và tin tưởng.
BÀI VĂN THAM KHẢO:
Bài văn 1:
- Mở bài:
Giản dị luôn là phẩm chất và lối sống được nhiều người lựa chọn và thực hiện. Sống giản dị là một cách để thanh lọc tâm hồn và di dưỡng tinh thần, làm cho con người trở nên thanh sạch và cao đẹp hơn. Bởi thế, Các Mác trong một lần nói chuyện với con gái đã khằng định: Đức tính đáng quý nhất ở con người là giản dị
- Thân bài:
Thế nào là sống giản dị?
Sống giản dị là sống mộc mạc, đơn sơ, không cầu kì, kiểu cách, không xa hoa phung phí của cải, vật chất. Người có lối sống giản dị có tác phong đúng mực, ăn mặc đơn sơ, nói năng điềm đạm, thể hiện một nhân cách cao đẹp.
Giản dị là cách sống tự nhiên, phù hợp với các giá trị tốt đẹp mà con người đã công nhận. Người sống giản dị lúc nào cũng suy nghĩ chân thật, tìm một con đường ngắn nhất để đến với mọi người, làm mọi việc, không xa hoa, phô trương, kiểu cách….
Tại sao giản dị có thể là đức tính đáng quý nhất ở con người?
Tính giản dị giúp con người được sống nhẹ nhàng, thanh thản, xóa bỏ được những ưu tư, phiền muộn. Con người sống giản dị sẽ đến với mọi người một cách tự nhiên, hòa nhã, không khách sáo. Bởi thế mà, người sống giản di luôn được mọi người quý mến tin cậy, gần gủi và sẵn sàng chia sẽ những khó khăn.
Sống giản dị, không đề cao đời sống vạt chất là tự giải thoát mình khỏi những ràng buộc và sầu não trên đời. Sống giản dị sẽ tiết kiệm được thời gian, của cải và làm được nhiều việc lớn lao. Con người vốn xem trọng vật vất. Bởi thế mà rất nhiều người phụ thuộc vào nó. Cuộc sống ý nghĩa không cần phải giàu sang, phú quý, tiện nghi đầy đủ.
Ý nghĩa đích thực của cuộc sống chính là sự hài lòng về nó, tìm thấy được hạnh phúc và ý nghĩa của sự tồn tại bản thân. Không chạy theo vật chất, con người có nhiều thời gian để cảm nhận hạnh phúc. Sống đơn sơ giúp tiết kiệm được tiền bạc. Tinh thần không vướng bận nhiều điều nên có thể sáng suốt. Từ đó làm được nhiều việc lớn lao cho xã hội.
Có thể thấy, hết các vĩ nhân hay những người thành đạt là những người có lối sống giản dị. Họ chọn một cuộc sống đơn giản để làm cho đầu óc sáng suốt, tâm trí bình tĩnh.
Bác Hồ là một tấm gương sáng về đức tính và lối sống giản dị. Trong sinh hoạt, người ở nhà sàn, đi dép lốp, mặc bộ bà ba…Trong ăn uống, Người thích cá kho, cà muối, râu luộc…., những món ăn dân dã. Về ngoại ngữ, người giỏi nhiều thứ tiếng nhưng vẫn chủ trương nói tiếng Việt, không thích dùng từ nước ngoài khi không cần thiết. Bác luôn sống gần gủi vói mọi người, ghét sự phô trương, xa hoa, lãng phí. Bởi thế, Bác được mọi người yêu quý, gọi là Cha già của dân tộc.
Con người sống cầu kỳ kiểu cách không những làm hao tổn tài sản của bản thân mà còn bị mọi người xa lánh. Dần dần, họ bị đẩy vào sự lẻ loi, đơn độc. Muốn hòa hợp với mọi người phải sống bằng cuộc đời của mọi người. Nghĩa là dựa tren mức sống cơ bản của cả cộng đồng.
Rèn luyện đức tính và lối sống giản dị như thế nào?
Trước hết, cần nhận thức rõ vai trò và ý nghĩa của đức tính và lối sống giản dị đối với mỗi con người. Sống giản dị là lối sống đúng đắn, cần thiết và nhân văn nhất trong mọi lối sống hiện có.
Nên sống một cách mộc mạc, chân thành, hồn nhiên, không khoe khoang, kiểu cách, không giả tạo, khách sáo, giữ kẽ vơi mọi người. Sống như thế nhất định sẽ được mọi người yêu quý, gần gủi.
Biết quý trọng thời gian, của cải và sức lao động của bản thân và của người khác. Không lãng phí, đua đòi theo lối sống thời thượng, coi trọng vật chất mà dẫm đạp lên tình nghĩa, đạo lí làm người.
Sống giản dị là sống hòa hợp với thiên nhiên. Lấy thiên nhiên làm bầu bạn, tôn trọng và giữ gìn lấy thiên nhiên có ở xung quanh ta.
Thế nhưng, sống giản dị là sống đúng với những gì mình có chứ không phải sống xuề xòa, bừa bộn, tiết kiệm quá mức. Không khoe khoang vật chất nhưng cũng cần phải làm cho cuộc sống đầy đủ. Không lãng phí nhưng cũng cần mua lấy những thứ cần thiết. không để cho cuộc sống thiếu thốn quá mức.
Bác sống giản dị, thơ Bác cũng rất giản dị nhưng không đơn giản một chút nào. Ngay cả khi Bác viết bằng chữ Hán nhưng cũng rất đễ hiểu mà ý nghĩa thì vô cùng sau sắc.
Một người ăn mặc giản dị trước hết phải ăn mặc gọn gàng sạch sẽ. Phù hợp với hoàn cảnh giao tiếp thì mới đẹp chứ không phải cẩu thả, nhếch nhác.
Giản dị trong giao tiếp cũng không phải nói năng tùy tiện, thô lỗ, bậy bạ. Khi sống giản dị, người ta sẽ chân thật thẳng thắn, khiêm nhường, hòa nhã, không che đậy khuyết điểm hay khoe khoang mình.
- Kết bài:
Đức tính đáng quý nhất ở con người là giản dị. Đẹp biết bao khi con người sống với nhau giản dị, chân thật, ấm áp và đầy lòng tin cậy. Mỗi người đều giản dị, đề cao tình nghĩa, sống đoàn két, gắn bó thì cộng đồng sẽ yên bình, xã hội phát triển, đất nước phồn vinh.
Bài văn 2:
- Mở bài:
Trong cuộc sống ngày nay, khi con người đang sống trong guồng quay hối hả của thời đại công nghiệp, khi những giá trị vật chất và hình thức ngày càng được đề cao, thì đức tính giản dị càng trở nên hiếm hoi nhưng vô cùng quý giá. Giản dị không chỉ là một nét đẹp trong lối sống mà còn là thước đo của nhân cách, là biểu hiện của tâm hồn trong sáng và lối sống có chiều sâu. Bởi vậy, có thể khẳng định rằng: đức tính đáng quý nhất ở con người chính là giản dị.
- Thân bài:
Trước hết, cần hiểu thế nào là giản dị. Giản dị là sự đơn giản, tự nhiên, không cầu kỳ, không phô trương trong cách sống, cách nghĩ, cách nói và cách ứng xử với người khác. Người giản dị biết sống đúng với bản thân mình, coi trọng giá trị bên trong hơn vẻ ngoài hào nhoáng. Họ không chạy theo những điều xa hoa, giả tạo mà hướng đến cái chân thật, thanh cao. Giản dị không phải là sống kham khổ, thiếu thốn, mà là biết đủ, biết tiết chế và sống phù hợp với hoàn cảnh, không để vật chất chi phối tâm hồn.
Người có đức tính giản dị thường toát lên vẻ đẹp của sự chân thành và lòng nhân hậu. Họ sống thật, không màu mè, không giả tạo nên dễ chiếm được lòng tin và tình cảm của người khác. Giản dị trong lời nói là không khoa trương, không khoe khoang. Giản dị trong hành động là làm việc hết mình, không vụ lợi. Giản dị trong cuộc sống là sống chan hòa, biết sẻ chia, biết yêu thương. Một người giản dị là người luôn tìm thấy niềm vui trong những điều bình thường nhất – một bữa cơm gia đình, một buổi chiều yên ả, một lời hỏi thăm chân thành. Chính lối sống ấy tạo nên nét đẹp sâu lắng, bền vững và nhân văn nhất trong tâm hồn con người.
Lịch sử và đời sống đã chứng minh rằng, những con người vĩ đại nhất thường là những người sống giản dị nhất. Chủ tịch Hồ Chí Minh – vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc ta – là tấm gương sáng ngời về đức tính giản dị. Dù đảm nhiệm trọng trách lớn lao, Bác vẫn ăn ở, làm việc một cách đơn sơ: bữa cơm chỉ có vài món dân dã, bộ quần áo kaki bạc màu, căn nhà sàn mộc mạc giữa vườn cây xanh. Bác từng nói: “Cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư” – mà giản dị chính là biểu hiện sâu sắc của bốn phẩm chất ấy. Sự giản dị của Bác không chỉ thể hiện ở đời sống vật chất mà còn trong cách nói, cách viết, cách ứng xử. Ngôn ngữ của Bác trong Nhật ký trong tù hay Đường Kách mệnh đều trong sáng, dễ hiểu, gần gũi với quần chúng nhân dân. Nhờ vậy, đức tính giản dị của Bác trở thành một bài học quý báu, là ngọn đèn soi đường cho bao thế hệ noi theo.
Không chỉ ở Bác Hồ, ta còn bắt gặp sự giản dị ở nhiều danh nhân khác. Mahatma Gandhi, người được tôn vinh là “linh hồn của Ấn Độ”, suốt đời sống thanh bần, mặc áo vải thô do chính tay mình dệt. Ông cho rằng sự xa hoa là nguyên nhân gây ra chia rẽ và bất công trong xã hội. Chính lối sống giản dị đã giúp Gandhi giữ được tâm hồn trong sạch và ý chí kiên định trong hành trình đấu tranh vì độc lập dân tộc. Ở Việt Nam, nhà thơ Tố Hữu, nhà văn Nam Cao hay nhà giáo Nguyễn Ngọc Ký cũng là những tấm gương tiêu biểu. Họ đều lựa chọn cho mình cách sống và sáng tạo mộc mạc, hướng đến con người chân thật và những giá trị bình dị của cuộc đời.
Giản dị không chỉ là đức tính của những vĩ nhân mà còn là nét đẹp cần có trong mỗi con người bình thường. Trong xã hội ngày nay, khi lối sống thực dụng, chạy theo vật chất đang chi phối nhiều người, thì sự giản dị lại càng trở nên cần thiết. Một học sinh giản dị sẽ không đua đòi quần áo, điện thoại hay hình thức, mà chú trọng đến học tập và rèn luyện. Một người thầy giản dị sẽ khiến học trò cảm thấy gần gũi, tin tưởng. Một gia đình sống giản dị sẽ luôn ấm áp, chan hòa, không bị chi phối bởi đồng tiền hay danh vọng. Chính sự giản dị giúp con người sống chân thật, biết trân trọng những điều bình thường, biết yêu thương và sẻ chia nhiều hơn.
Hơn nữa, giản dị đem lại cho con người sự thanh thản và hạnh phúc đích thực. Khi ta bớt chạy theo hào nhoáng, ta sẽ nhận ra rằng hạnh phúc không nằm ở việc có thật nhiều của cải mà nằm ở cảm giác bình yên, ở tình yêu thương chân thành giữa người với người. Người giản dị biết sống đúng với bản thân, không so đo, không ganh tị, không giả dối. Họ dễ hài lòng, dễ vui và ít bị áp lực bởi những giá trị ảo. Chính điều đó khiến họ sống lạc quan, nhân ái và có chiều sâu hơn trong tâm hồn.
Ngược lại, người sống cầu kỳ, phô trương thường bị cuốn vào vòng xoáy của vật chất, dễ đánh mất chính mình. Họ có thể có danh vọng, có của cải, nhưng thiếu đi sự bình yên trong tâm hồn. Bởi vậy, giản dị không chỉ là một phẩm chất đạo đức mà còn là một triết lý sống đúng đắn, giúp con người đạt đến sự tự do và thanh thản.
Để rèn luyện đức tính giản dị, mỗi người cần bắt đầu từ những việc nhỏ: ăn mặc gọn gàng, nói năng khiêm tốn, cư xử chân thành, biết quý trọng những gì mình đang có. Giản dị không phải là điều quá khó, chỉ cần ta sống thật với bản thân và hướng đến điều thiện lành. Đặc biệt, trong thời đại công nghệ, khi mạng xã hội khiến nhiều người chạy theo hình thức bên ngoài, thì việc giữ được lối sống giản dị, chân thật lại càng đáng quý. Mỗi học sinh hôm nay hãy tập sống giản dị, không đua đòi, không khoa trương, mà dành tâm huyết cho học tập và cho những giá trị bền vững của cuộc đời.
Có thể nói, giản dị là vẻ đẹp của tâm hồn, là nền tảng của mọi phẩm chất cao quý khác. Từ giản dị mà con người biết khiêm tốn, trung thực, tiết kiệm, và sống vị tha. Từ giản dị mà ta học được cách yêu thương, sẻ chia, trân trọng từng điều nhỏ bé quanh mình. Xã hội có thể thay đổi từng ngày, nhưng đức tính giản dị vẫn luôn là ánh sáng bền vững soi đường cho mỗi người hướng tới cuộc sống tốt đẹp hơn.
- Kết bài:
Kết lại, giản dị là đức tính quý giá, là thước đo của nhân cách và văn hóa con người. Nó không chỉ làm cho đời sống tinh thần của ta phong phú, mà còn góp phần xây dựng một xã hội nhân ái, chan hòa. Trong nhịp sống hiện đại, hãy sống giản dị nhưng không đơn điệu, khiêm nhường nhưng không hèn yếu, bình thường mà không tầm thường. Bởi, chính sự giản dị sẽ làm cho tâm hồn ta trong sáng hơn và cuộc đời ta ý nghĩa hơn.
Các bạn có thể tham khảo thêm bài viết cùng chủ đề:
- Suy nghĩ về đức tính giản dị của Bác Hồ
- Nghị luận về đức tính giản dị
- Nghị luận: Tiết kiệm là việc làm nhỏ nhưng có lợi ích lớn
- Nghị luận: Ý nghĩa của việc xây dựng lối sống giản dị đối với con người









