DƯ ÂM TRỪ TỊCH
– Dương Lê –
Em bỏ anh đi thật thế sao !
Bỏ người thi sĩ bước lao đao
Chuông chùa sực tỉnh, hồn chưa tỉnh
Đêm đuổi trăng đi biệt chốn nào ?
Một mai về với tơ duyên mới
Có còn nhớ đến hẹn thề xưa ?
Có còn thương lấy xa xăm cũ ?
Và kẻ si tình ướt lấm mưa !
Anh nắm bàn tay xiết lấy tay
Giữ lòng yêu của bấy lâu nay
Hỡi cơn mưa tím, hoàng hôn tím !
Xin chớ cho em biết nỗi này.