Kể chuyện sáng tạo: SỰ TÍCH CHIẾC QUẠT NAN | Lớp 9
Lòng hiếu thảo chính là gốc rễ của đạo làm người và là ánh sáng soi đường để ta trở thành người sống tốt đẹp. Khi biết hiếu kính cha mẹ, ta không chỉ đem lại niềm vui và sự ấm lòng cho đấng sinh thành, mà còn tự vun bồi nhân cách, học cách sống có nghĩa có tình. Câu chuyện Sự tích chiếc quạt nan chính là minh chứng đẹp đẽ cho sức mạnh của tấm lòng hiếu thảo. Câu chuyện mộc mạc nhưng thấm thía ấy nhắc chúng ta rằng: khi tình yêu và lòng hiếu thảo được nuôi dưỡng, điều bình dị nhất cũng có thể hóa thành điều kỳ diệu.
Chuyện kể rằng, ở một ngôi làng nhỏ nằm ven cánh rừng xanh mát, có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau. Ngôi nhà của họ chỉ là căn chòi lá đơn sơ, mái rơm xám phủ lên những ngày mưa nắng. Người con gái vốn tính hiền lành, chịu thương chịu khó, rất mực hiếu thảo với mẹ.
Mấy năm gần đây, người mẹ bệnh tật triền miên khiến bà sức yếu. Cô con gái hết lòng chăm nom mẹ.
Năm ấy, không hiểu vì sao trời bỗng trở nên nóng bức lạ thường. Cỏ cây héo rũ, suối cạn dần, gió thì chẳng buồn thổi. Trong cái oi ả bức bối ấy, bệnh tình của mẹ cô bé càng thêm nặng.
Những đêm dài, người mẹ trằn trọc vì nóng, mồ hôi đầm đìa mà chẳng thể nào chợp mắt. Thương mẹ, cô gái lại nhẹ nhàng cầm chiếc mo cau ngồi bên giường quạt cho mẹ ngủ. Chiếc mo cau đơn sơ, nhỏ nhắn nhưng mỗi nhịp quạt như mang theo hơi mát của tình yêu thương và lòng hiếu thảo. Gió từ đôi tay cô bé không chỉ xua đi cái nóng hầm hập mà còn đem đến cảm giác bình yên, giúp mẹ cô dần chìm vào giấc ngủ êm đềm và nhẹ nhõm.
Những đêm như thế kéo dài, khiến đôi tay nhỏ bé của cô mỏi nhừ. Nhưng mỗi lần mệt, cô lại tự nhủ: “Chỉ cần mẹ dễ chịu hơn một chút thôi, con mệt cũng chẳng sao…”. Rồi cô lại kiên trì quạt, từng nhịp đều đặn như hơi thở của chính mình.
Một buổi chiều nọ, khi cô đang ngồi quạt cho mẹ, bỗng có một bà tiên đi ngang trước cửa. Bà có mái tóc trắng xóa, gương mặt hiền hậu, đôi mắt ánh lên sự bao dung kỳ lạ.
– “Này, cháu bé. Cháu đang làm gì thế?” – bà nhẹ nhàng hỏi.
Cô bé lễ phép đáp:
– “Thưa bà. Cháu quạt cho mẹ ạ. Mẹ cháu ốm, mà mấy hôm nay trời nóng quá…”
Bà tiên nhìn cảnh ấy, khẽ gật đầu. Ánh mắt bà dừng thật lâu trên đôi tay nhỏ bé đang miệt mài không ngừng nghỉ. Bà vô cùng cảm động trước tấm lòng hiếu thảo của cô bé.
– “Cháu thật là một đứa con hiếu thảo. Tấm lòng như vậy, trời đất cũng cảm động”
Nói rồi, bà tiến lại gần, đặt tay lên chiếc mo cau cũ. Một luồng sáng nhẹ tỏa ra, làm căn phòng nhỏ trở nên mát lạ thường. Khi ánh sáng tan đi, chiếc mo cau đã biến thành một vật mới lạ: thân mảnh hơn, xếp thành nhiều nan nhỏ, và chỉ cần phẩy nhẹ là gió đã ùa ra mát rượi. Cô bé tròn mắt kinh ngạc:
– “Bà ơi, đây… đây là gì vậy ạ?”
Bà lão cười hiền:
– “Đó là món quà dành cho tấm lòng hiếu thảo của cháu. Có nó, cháu sẽ quạt được mạnh hơn, mát hơn mà không mỏi tay. Chỉ cần con luôn yêu thương và hiếu kính với mẹ, chắc chắn phúc lành sẽ luôn ở bên cạnh”.
Nói xong, bà tiên nhẹ nhàng bước ra ngoài. Cô bé vội chạy theo để cảm ơn, nhưng vừa ra đến cửa thì bóng bà đã tan biến giữa ánh chiều tà. Lúc ấy, cô mới hiểu bà chính là một bà Tiên.
Cô mang vật lạ trở lại chỗ mẹ, nhẹ nhàng quạt thử. Gió mát ùa ra, mát đến mức mẹ cô mở mắt ngạc nhiên rồi bật cười:
– “Cái này con tìm ở đâu ra vậy? Mẹ chưa từng thấy bao giờ?”
Cô bé hạnh phúc đến nghẹn ngào, kể lại câu chuyện vừa xảy ra. Người mẹ xúc động nắm tay con, đôi mắt rớm lệ.
Hôm sau, dân làng nghe chuyện kéo đến. Ai cũng tò mò nhìn chiếc quạt kỳ lạ, rồi thử làm theo. Họ chẻ những nan tre, ghép lại thành hình giống chiếc quạt của cô bé. Thật bất ngờ, khi phẩy lên cũng tạo ra gió. Từ đó, chiếc quạt nhanh chóng trở thành vật dụng quen thuộc trong mỗi gia đình, giúp con người vượt qua cái nóng bức của mùa hè. Người ta truyền nhau rằng, vật ấy được tạo ra từ lòng hiếu thảo của một cô bé nghèo – và câu chuyện ấy sống mãi trong dân gian.
Còn cô bé, nhờ chiếc quạt mà việc chăm sóc mẹ trở nên dễ dàng hơn. Mỗi khi nhìn chiếc quạt, cô lại nhớ tới lời bà Tiên và tự nhủ: “Chỉ cần con luôn yêu thương và hiếu kính với mẹ, chắc chắn phúc lành sẽ luôn ở bên cạnh”.
Câu chuyện kết thúc, nhưng ý nghĩa vẫn còn vang vọng. Lòng hiếu thảo không phải những điều lớn lao, mà nằm trong từng hành động nhỏ: một lời hỏi han, một cái ôm, hay một đêm thức quạt cho mẹ như cô bé năm xưa. Khi ta sống bằng tấm lòng biết ơn và yêu thương, cuộc đời sẽ đáp lại bằng những điều tốt đẹp. Chiếc quạt nan đầu tiên được sinh ra không chỉ để tạo gió mát, mà còn để nhắc nhở mọi người rằng: hiếu thảo chính là gốc rễ của mọi nhân nghĩa trong cuộc đời này.











