KỂ LẠI NHỮNG TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ TRONG MỘT LẦN VỀ THĂM QUÊ NỘI Ở MIỀN BIỂN
- Mở bài:
Quê hương không chỉ là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên mà còn là điểm tựa tinh thần vững chắc trong suốt cuộc đời. Mỗi dịp hè đến, tôi lại háo hức mong chờ ngày được về thăm quê nội ở Sông Cầu, một miền biển hiền hòa của tỉnh Phú Yên. Dù đã nhiều lần trở về nơi ấy, nhưng mỗi chuyến đi đều mang đến cho tôi những cảm xúc mới mẻ, đầy ắp kỷ niệm mà tôi không thể nào quên.
- Thân bài:
Gia đình tôi thường di chuyển về quê bằng xe khách. Xe thường khởi hành lúc chiều tối. Sau một giấc ngủ dài trên xe, tôi thức dậy cũng vừa lúc xe đến chân đèo Cả, bình minh đang lên, mặt trời dần ló rạng phía biển. Trước mắt tôi, biển trải dài đến bất tận. Gió biển mặn nồng len lỏi vào từng hơi thở, mang theo mùi hương đặc trưng của biển cả. Phía xa, những rặng dừa xanh rì nghiêng mình đón gió, bầu trời trong vắt như một tấm gương khổng lồ soi bóng mặt đất. Lòng tôi rộn ràng, háo hức khi sắp được gặp lại nội, được nghe tiếng sóng vỗ rì rào bên tai.
Bước chân vào sân nhà, tôi đã thấy nội đứng chờ trước hiên, dáng người nhỏ nhắn, gương mặt hiền từ, rạng rỡ nụ cười. Nội ôm tôi vào lòng, bàn tay gầy guộc nhưng ấm áp xoa nhẹ lên mái tóc tôi. Chao ôi, cảm giác ấy thật bình yên biết bao! Nhà nội vẫn như xưa, giản dị mà thân thuộc. Căn nhà gỗ nhỏ nằm nép mình dưới bóng dừa xanh, trước hiên là những chậu hoa giấy rực rỡ sắc hồng, sắc đỏ.
Những ngày ở quê, tôi được hòa mình vào cuộc sống mộc mạc, yên bình của làng biển. Không khí quê nội thật trong lành, khác hẳn sự ngột ngạt của thành phố. Sáng sớm, tôi theo nội ra chợ cá. Cảnh chợ quê nhộn nhịp với những chiếc thuyền chở đầy cá, tôm vừa cập bến. Tiếng cười nói rôm rả của những ngư dân vừa cập bến, tiếng mặc cả của các bà, các cô tạo nên một bản hòa ca của làng biển. Những con cá còn tươi rói, vảy óng ánh dưới ánh mặt trời.
Trở về nhà, tôi cùng lũ trẻ trong xóm chạy chân trần trên bờ cát trắng mịn. Sóng biển nhấp nhô, từng đợt nhẹ nhàng vỗ vào bờ cát trắng mịn. Những cánh diều đủ màu sắc bay lượn trên bầu trời, phản chiếu dưới mặt nước trong xanh, tạo nên một bức tranh thơ mộng. Tôi thích nhất là đi nhặt vỏ sò dọc bờ biển, xây những lâu đài cát và reo hò thích thú mỗi khi sóng tràn vào xóa đi tác phẩm của mình. Khoảnh khắc ấy, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Khi mặt trời lên cao, tôi cùng các bạn hò reo chạy ùa xuống ngâm mình trong làn nước mát lạnh. Chúng tôi thi nhau bơi lội, đùa nghịch, tiếng cười giòn tan hòa lẫn với tiếng sóng, tiếng gió biển vi vu, tạo nên một bản nhạc mùa hè đầy sôi động. Xa xa, những cánh buồm nhỏ lướt nhẹ trên mặt nước, thấp thoáng bóng người dân chài đang miệt mài kéo lưới. Chẳng có gì tuyệt vời hơn một buổi trưa hè được hòa mình trong làn nước biển xanh mát, cảm nhận sự trong lành và nhịp sống chậm rãi của thiên nhiên.
Bữa cơm tối ở quê nội luôn giản dị nhưng đậm đà hương vị quê hương. Mùi cá nục kho hành thơm phức quyện với vị cay nồng của tiêu và ớt khiến ai cũng phải xuýt xoa. Đĩa rau muống luộc xanh mướt chấm cùng chén nước mắm dằm ớt đỏ tươi làm bữa cơm thêm phần đậm đà. Đặc biệt nhất là món canh chua cá bớp nấu với dứa và cà chua, nước canh trong veo, đậm vị chua thanh, ngọt mát của cá biển tươi. Nội vừa gắp thức ăn cho từng đứa cháu vừa kể cho tôi nghe những câu chuyện về thời thơ ấu của ba, về những ngày tháng gian khó mà đầy tình người. Tôi say sưa lắng nghe, cảm nhận được tình yêu thương và sự gắn kết gia đình trong từng câu chuyện của nội. Gió biển từ ngoài xa thổi vào mát rượi, hòa cùng tiếng sóng rì rào như một bản hòa ca yên bình. Giữa nhịp sống hối hả, những bữa cơm quê đơn sơ nhưng tràn đầy tình yêu thương ấy luôn là ký ức đẹp đẽ trong lòng tôi.
Ngày trở về, tôi bịn rịn mãi không muốn rời xa quê nội. Tôi đứng trước hiên nhà, hít một hơi thật sâu để lưu giữ hương vị của biển, lưu giữ hình ảnh nội đứng bên hiên nhà mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt. Dù có đi đâu, tôi biết rằng nơi này luôn là chốn bình yên nhất trong lòng tôi, nơi có biển xanh, có làn gió mát lành và có nội với tình yêu thương vô bờ bến.
- Kết bài:
Chuyến về thăm quê nội không chỉ mang đến cho tôi niềm vui, mà còn giúp tôi thêm yêu quê hương, trân trọng những giá trị bình dị nhưng thiêng liêng. Tôi tự nhủ, dù sau này có lớn lên, có đi xa đến đâu, tôi vẫn sẽ luôn dành thời gian để trở về với nội, trở về với miền biển Sông Cầu yêu dấu, nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp của tuổi thơ tôi.
»»»Xem thêm: Kể lại một lần em về thăm quê ở miền Tây (Một trải nghiệm đáng nhớ Lớp 6)