Văn bản: ÔNG GIUỐC-ĐANH MẶC LỄ PHỤC (trích Hồi III, Trưởng giả học làm sang, Mô-li-e) (Ngữ văn 8, tập 1, Chân Trời Sáng Tạo)
ÔNG GIUỐC-ĐANH MẶC LỄ PHỤC (Mô-li-e) HỒI III. Phó may, Thợ phụ mang bộ lễ phục của ông Giuốc-đanh. Ông […]
ÔNG GIUỐC-ĐANH MẶC LỄ PHỤC (Mô-li-e) HỒI III. Phó may, Thợ phụ mang bộ lễ phục của ông Giuốc-đanh. Ông […]
VĂN HAY (Truyện cười dân gian Việt Nam) Một thầy đồ đang cặm cụi viết bài, bà vợ đến bên
MAY KHÔNG ĐI GIÀY Có ông tính hà tiện, một hôm đi chân không ra chợ. Giữa đường vấp phải
VẮT CỔ CHÀY RA NƯỚC (Truyện cười dân gian Việt Nam) Một hôm, chủ nhà sai đầy tớ về quê
TIẾNG CƯỜI CÓ LỢI ÍCH GÌ? Theo O-ri-sơn Xơ-goét Ma-đơn (Orison Swett Marden) Tiếng cười có một nhiệm vụ quan
CON RẮN VUÔNG Anh chàng kia có tính hay nói khoác. Một hôm đi chơi về, anh ta bảo với
KHOE CỦA Có anh tính hay khoe của. Một hôm, may được cái áo mới, liền đem ra mặc, rồi
THIÊN NHIÊN VÀ HỒN NGƯỜI LÚC SANG THU (Vũ Nho) Với các thi nhân, mùa thu lưu dấu ấn của
LỐI SỐNG ĐƠN GIẢN – XU THẾ CỦA THỂ KỈ XXI (Chương Thâu) Vài năm lại đây, ở phương Tây
BÀI CA CÔN SƠN (Nguyễn Trãi) Côn Sơn suối chảy rì rầm Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai.