Bài thơ: Trái tim đồng dạng
TRÁI TIM ĐỒNG DẠNG Trời hỡi làm sao thu bớt rộng ? Để tôi đi nhặt hết lá vàng Làm […]
TRÁI TIM ĐỒNG DẠNG Trời hỡi làm sao thu bớt rộng ? Để tôi đi nhặt hết lá vàng Làm […]
LỜI YÊU KHÓ NÓI LẮM NGƯỜI! Như con chim nhỏ nhớ đàn Như sông nhớ biển vượt ngàn trùng khơi.
BỞI TA LÀ CỦA NHAU Bởi anh là dòng sông Nước xanh màu biển biếc Bởi em là biển rộng
NGẬM NGÙI Có còn gì nữa đâu em ! Khi con tim đã dành riêng một người Một người nào
NGƯỜI CON GÁI TRẺ Ta đốt vòng hương tỏa khói hoa Thổi tàn hơi lạnh vào đêm ma Lặng cài
QUÁN VẮNG Lối cũ hoa rụng đầy Đường về xơ xác mây Rừng chiều hiu hút nắng Lạnh lùng cơn
IM LẶNG ! Ta nhìn trăng Như nhìn vào tâm tưởng Đêm mơ hồ trên đỉnh núi thê lương. Ta
TIẾNG CHUÔNG NGUYỆN CẦU Tôi nằm nghe trong bóng sương mù Tiếng lá rụng, khu vườn âm u Tôi nằm
CHƠI VƠI Một âm vang nhè nhẹ Nghe như là giữa đêm Một cánh ngô đồng rụng Một chồi non
BIỂN CHIỀU – Dương Lê – Ở đâu rồi hỡi cánh chim viễn xứ Theo thân tàu phiêu bạt về