Bài thơ: Về núi
Về núi Người về núi thẳm Bạn cùng nước mây Tụng kinh vô sự Đáp lời cỏ cây Đưa tay […]
Về núi Người về núi thẳm Bạn cùng nước mây Tụng kinh vô sự Đáp lời cỏ cây Đưa tay […]
Góc chiều Người về sỏi đá phân bua Chiều hoang lá đổ, rừng thưa thu vàng Chiều lay lắt khói
Lên chùa Chùa xa lần bước trèo lên Tay vin đá núi chênh vênh cõi nào Mây bồng bềnh xuống
Phù Đổng Thiên Vương Chú bé hồn nhiên “mở” miệng cười Giặc Ân một lũ “trẻ con” ơi! Vươn vai
Không đề Người về trên đỉnh núi Đốt lửa gọi trăng sao Dưới chân đồi nước chảy Sóng vỗ bờ
Đêm gác trọ Góc phố ta về đêm gác trọ Nghe mưa buồn rớt lạnh bồi hồi Đèn khuya một
Chiều trên nương rẫy Em đứng trên nương rẫy Tóc chiều theo gió bay Xôn xao ơi – giọt nắng!
Tuy Hòa Thăm thẳm đồng xanh lúa mướt tươi Từng không lơ lửng cánh cò bơi Ráng hồng ánh rực