Bài thơ: Việt thiền sơ tổ Trúc Lâm
VIỆT THIỀN SƠ TỔ TRÚC LÂM Người lên đỉnh núi cheo leo Bỏ trang huyễn mộng lưng đèo nắng sương […]
VIỆT THIỀN SƠ TỔ TRÚC LÂM Người lên đỉnh núi cheo leo Bỏ trang huyễn mộng lưng đèo nắng sương […]
Phú Yên hoài cảm Rừng núi chập chùng tiếp biển khơi Đá Bia mây phủ đứng chơi vơi Tháp Chàm
Con chim gáy Con chim ngủ gục trên cành Bỏ quên tiếng gáy lạc bầy xa quê Chiều nay ai
Đá vọng phu Nàng về hóa đá ôm con Trông vời biển Bắc nhớ mòn trời xanh Chàng đi biền
Bỏ quên Em về rũ áo tàn canh Mộng chưa tròn giấc đã thành hôm qua Ta ru hồn ngủ
Hồn quê Sương lam mờ tỏa xa trong Hồn quê theo bóng mây bồng bềnh trôi Gót mòn trần thế
Dưới trăng Con chim mơ ngủ trên đồi Dưới kia dòng nước bồi hồi chảy quanh Chuông chùa vọng tiếng
Cầu xin Sóng cồn giục ngọn bể dâu Triều lên chất ngất nỗi đau nhân tình Em về đỡ lấy
Xuân nhớ quê Người về hỏi lại giùm ta Cây chanh, cây khế sân nhà còn không Đã nghe cây