Bài thơ: Ngày xuân độc ẩm
Ngày xuân độc ẩm Nhấp chén trà thơm nhớ bạn xưa Ngày xuân độc ẩm có buồn chưa Trước sân […]
Ngày xuân độc ẩm Nhấp chén trà thơm nhớ bạn xưa Ngày xuân độc ẩm có buồn chưa Trước sân […]
Trăng xứ sở Ngàn năm sương khói lang thang Ta đi gõ cửa thiên đàng mộng du Em về níu
Dặm trường Em không đợi mà buổi chiều vẫn đến Em không về con nước vẫn phân ly Ghềnh thác
Tình thiên thu Đôi mắt biếc ngó trời xanh ước vọng Tình thiên thu, em vẫn đẹp thiên thu Em
VỀ BẾN THÁC DÀI Gọi đò, đò đã sang sông Gọi em, em đã xuôi dòng trầm luân Bở bờ
THỰC HƯ Mưa rơi ướt mộng thành sầu Xin đừng “nắng vội” – “buông câu tạ từ” Đêm tàn ngồi
BÓNG NGÀY QUA Ngày đã hết ta đợi gì thêm nữa Người đã đi? Người đã thật đi rồi Ta
ÔNG LÃO ĐAN GIỎ Ông lão ngồi ở đó Không biết tự bao giờ Tay đan từng chiếc giỏ Trong
HỒN NHIÊN Phật cười chú bé ham chơi Quên kinh bỏ mõ xa rời chùa đây Thế gian ấy vậy