Viết thêm hoặc thay đổi một kết thúc mới cho truyện
1. Mục tiêu:
- Giúp người viết phát huy trí tưởng tượng, sáng tạo khi xây dựng đoạn kết.
- Biết giữ nguyên “tinh thần” và mạch nội dung chính của truyện gốc.
- Tạo ra một kết thúc mới hợp lý, hấp dẫn và có ý nghĩa.
2. Các bước thực hiện
Bước 1: Đọc lại truyện gốc
- Nắm rõ nhân vật, sự kiện chính và kết thúc ban đầu.
- Xác định mâu thuẫn, xung đột hoặc vấn đề trung tâm của truyện.
- Chú ý tính cách nhân vật để tránh viết sai lệch.
Bước 2: Xác định kiểu kết thúc muốn thay đổi. Bạn có thể lựa chọn một trong những hướng sau:
- Kết thúc có hậu: Nhân vật chính đạt được mong muốn hoặc vượt qua khó khăn. Phù hợp với truyện giàu tính nhân văn, giáo dục.
- Kết thúc bất ngờ: Tạo “cú xoay” khiến người đọc ngạc nhiên nhưng vẫn hợp lý.
- Kết thúc mở: Gợi suy nghĩ, để người đọc tự tưởng tượng phần tiếp theo.
- Kết thúc buồn: Nhấn mạnh bi kịch hoặc thông điệp sâu sắc của tác phẩm.
Bước 3: Xác định sự kiện dẫn tới kết thúc mới
- Nghĩ xem điều gì xảy ra ngay trước khi câu chuyện kết thúc.
- Chọn một chi tiết then chốt để thay đổi hoặc phát triển thêm.
- Đảm bảo sự kiện mới xuất hiện vẫn phù hợp với logic câu chuyện.
Bước 4: Viết đoạn kết
- Viết bằng giọng văn gần với phong cách truyện gốc (nếu yêu cầu).
- Đảm bảo đoạn kết:
- Ngắn gọn, rõ ràng.
- Có mối liên hệ với toàn bộ diễn biến trước đó.
- Mang lại cảm xúc hoặc thông điệp cho người đọc.
Bước 5: Kiểm tra lại
- Đọc lại để xem kết thúc mới có hợp lý không.
- Kiểm tra lỗi diễn đạt, chính tả, và mạch cảm xúc.
- Đảm bảo đoạn kết không mâu thuẫn hoàn toàn với nội dung đã có (trừ khi cố tình sáng tạo theo yêu cầu).
3. Một số gợi ý sáng tạo
- Thay đổi hành động quyết định của nhân vật.
- Cho xuất hiện một chi tiết mới làm xoay chuyển tình huống.
- Xây dựng bài học hoặc thông điệp rõ ràng hơn trong kết thúc mới.
- Tạo thêm cảnh đoàn tụ, chiến thắng, hoặc giác ngộ của nhân vật.
4. Lời khuyên khi viết:
- Sáng tạo nhưng không phá vỡ hoàn toàn cốt truyện.
- Tập trung vào cảm xúc của nhân vật ở thời điểm cuối truyện.
- Chỉ thay đổi những gì thực sự cần thiết.
* LƯU Ý:
Viết thêm hay thay đổi một kết thúc mới cho truyện là một cách kể chuyện sáng tạo rất hấp dẫn và lí thú. Vì thế cần phụ thuộc vào các yếu tố sau:
- Tùy theo cốt truyện cũ của truyện đặc biệt là phần kết thúc của truyện vì kiểu bài này thường phù hợp với những truyện có kết thúc mở.
- Tùy theo sự tưởng tượng của người viết nhưng phải hợp lí theo mạch logíc của truyện.
- Viết theo kết thúc mới nhưng trước đó vẫn phải kể các sự việc trước của truyện.
- Phần viết thêm hoặc thay đổi kết thúc của truyện có thể có quan hệ tương đồng hoặc cũng có thể có quan hệ đối lập với chuỗi sự việc trước đó của truyện.
- Sự tưởng tượng phải ngắn gọn, hợp lí, không tưởng tượng lan man dài dòng, không đúng với bản chất cốt truyện.
- Kiểu bài này phù hợp với nhiều cách kể (bằng lời văn của em, nhập vai nhân vật hoặc gặp nhân vât…)
Ví dụ minh họa:
CHÓ SÓI VÀ CHIÊN CON
Một buổi trưa hè oi ả, Chiên con đi lang thang đến bên bờ suối để uống nước. Dòng nước trong veo phản chiếu bầu trời xanh, khiến nó cảm thấy thật dễ chịu. Chiên con vừa cúi xuống định uống thì bỗng nghe tiếng bước chân nặng nề phía sau. Nó ngẩng lên và hoảng hốt khi thấy Sói già đang đứng trên bờ, mắt long lên nhìn nó.
Sói nhe răng, giọng gầm gừ:
– Mày dám làm đục nước của ta, khiến ta không thể uống được! Hôm nay ta phải xử tội mày!
Chiên con run rẩy đáp:
– Thưa ông Sói, ông đứng ở trên, còn cháu ở dưới. Làm sao cháu có thể làm đục nước ông đang uống được?
Sói già bị chặn họng, liền bịa ngay một lý do khác:
– Thế thì mày chính là đứa năm ngoái chửi ta!
Chiên con sợ hãi nhưng vẫn cố giữ lễ phép:
– Thưa ông, năm ngoái cháu chưa sinh mà…
Sói càng lúc càng tức tối. Nó chẳng cần lý lẽ nào nữa, chỉ muốn tìm cớ để ăn thịt Chiên con:
– Cứ cho là thế! Nhưng mày giống họ hàng nhà mày – cái bọn hỗn láo đã chọc giận ta từ lâu rồi!
Nói rồi, Sói già gầm gừ tiến lại gần, định tóm lấy Chiên con. Chiên con biết mình khó lòng chạy thoát, nhưng đôi mắt nó bỗng ánh lên vẻ lanh lợi. Nó nhìn quanh và thấy một tổ ong vò vẽ to tướng trên cành cây ngay phía sau Sói. Chiên con run giọng nói:
– Thưa ông Sói, thịt của cháu còn non lắm, ăn ngay chắc không thơm đâu. Nếu ông muốn bữa ăn thật ngon, ông hãy lấy cái tổ ong vò vẽ kia đem về nướng cùng. Lúc đó thịt cháu mới thơm phức, mềm ngọt như ông thích.
Nghe đến “thịt thơm ngon”, Sói già sáng mắt lên. Nó chẳng hề nghi ngờ, lập tức nhảy tới đạp mạnh vào tổ ong vò vẽ đang treo lơ lửng trên cành.
Soạt! Cả tổ ong vỡ tung. Hàng trăm con ong vò vẽ giận dữ bay ra, bu vào đốt Sói già túi bụi. Sói kêu la ầm ĩ, vừa chạy vừa lăn lộn vì đau đớn, đến mức “thừa chết thiếu sống”.
Trong lúc Sói mải vùng vẫy khỏi đàn ong, Chiên con lập tức chạy về phía khu rừng rậm, lẩn vào bụi cây và thoát nạn an toàn.
Từ đó, Sói già vừa đau vừa xấu hổ, chẳng dám xem thường những con vật yếu ớt nữa; còn Chiên con hiểu rằng sự thông minh và bình tĩnh có thể cứu mình trong lúc nguy nan.












Quá hay!