Viết đoạn văn 200 chữ cảm nhận truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê

viet-doan-van-200-chu-cam-nhan-truyen-ngan-nhung-ngoi-sao-xa-xoi-cua-le-minh-khue

Bài làm:

“Những ngôi sao xa xôi” là tác phẩm tiêu biểu của nhà văn Lê Minh Khuê. Với lời văn mộc mạc, giản dị nhưng thấm đẫm cảm xúc, nhà văn đã tái hiện chân thành và cảm động hình ảnh của những nữ thanh niên xung phong trong cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện chiến tranh, mà còn là bản anh hùng ca rực sáng về lòng dũng cảm, sự hi sinh thầm lặng và vẻ đẹp tâm hồn của thế hệ trẻ Việt Nam. Qua cuộc sống và chiến đấu của ba cô gái – Phương Định, Nho và Thao – tác giả bày tỏ niềm trân trọng, đồng cảm sâu sắc và ngợi ca những con người bình dị nhưng giàu lí tưởng, gan dạ, kiên cường giữa mưa bom bão đạn. Trong đó, nhân vật Phương Định hiện lên sống động qua những dòng suy nghĩ chân thật, ngây thơ nhưng cũng đầy trách nhiệm và lòng dũng cảm. Những hành động như băng mình lên cao điểm dò bom, cứu bạn giữa mưa đá… đã thể hiện phẩm chất cao đẹp và tinh thần đồng đội thiêng liêng của cô. Không chỉ nổi bật ở giá trị nội dung sâu sắc, tác phẩm còn để lại ấn tượng mạnh mẽ nhờ cách kể chuyện đặc sắc. Truyện được kể ở ngôi thứ nhất qua lời kể của nhân vật Phương Định, giúp câu chuyện trở nên tự nhiên, chân thực và giàu chất trữ tình. Cốt truyện tuy đơn giản nhưng chất chứa chiều sâu cảm xúc. Tình huống truyện xoay quanh một lần phá bom căng thẳng, nguy hiểm nhưng cũng là chi tiết bộc lộ rõ nhất phẩm chất các nhân vật. Những hình ảnh: “ánh sáng lấp lánh giữa lòng đất tối”, “tiếng bom rung chuyển mặt đất” hay “vệt sáng pháo sáng” mang tính biểu tượng mạnh mẽ, như những ngôi sao soi sáng vẻ đẹp tâm hồn con người. Tóm lại, chính sự hòa quyện giữa chiều sâu tư tưởng và sự sáng tạo nghệ thuật ấy đã làm nên sức hấp dẫn riêng, góp phần truyền tải thông điệp nhân văn một cách nhẹ nhàng mà thấm thía, chạm đến chiều sâu cảm xúc, giúp người đọc hiểu rõ những vất vả, hi sinh cao quý của biết bao con người trong kháng chiến và càng quý trọng hơn cuộc sống hòa bình hôm nay. Gấp lại trang sách, tôi không ngừng nghĩ về hình ảnh ba cô gái nhỏ nơi tuyến lửa – những “ngôi sao xa xôi” lặng lẽ mà rực rỡ. Văn chương là thế, sống mãi không chỉ bởi những con chữ mà còn bởi sức mạnh tinh thần bất diệt mà nó trao tặng cho đời.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang