Viết bài văn bày tỏ tình cảm, cảm xúc của em về mẹ

Viết bài văn bày tỏ tình cảm, cảm xúc của em về mẹ

Dàn bài:

I. Mở bài:

– Giới thiệu vai trò và tầm quan trọng của tình mẹ: Không có ai có thể thay thế được vị trí của người mẹ trong cuộc đời của chúng ta.

– Giới thiệu và bày tỏ cảm xúc đối với mẹ: Đối với tôi, mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là điểm tựa vững chắc, là ánh sáng soi rọi con đường tôi bước tới.

– Cảm xúc về mẹ: Mỗi khi nghĩ về mẹ, trong lòng tôi lại trào dâng một cảm xúc khó tả – sự yêu thương, kính trọng và biết ơn mẹ vô bờ bến.

II. Thân bài:

Miêu tả và biểu cảm về đặc điểm bên ngoài của mẹ

– Mẹ có dáng người nhỏ nhắn, lúc nào cũng nhanh nhẹn, thoăn thắt trong công việc. Đôi bàn tay gầy guộc, chai sạn vì những năm tháng vất vả, lo toan. Đôi bàn tay tảo tần, cần mẫn ấy đã chăm sóc gia đình trong suốt bao năm tháng. Mái tóc mẹ ngày nào còn đen nhánh, giờ đã lấm tấm sợi bạc theo thời gian bởi ngày đêm lo nghĩ cho con. Mỗi khi chải tóc cho mẹ, từng sợi tóc rụng xuống, lòng tôi không khỏi ngận ngùi. Những nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ hằn sâu theo năm tháng. Đó chính là dấu ấn của sự hy sinh, của những đêm dài thao thức vì con và những trăn trở trước cuộc đời còn lắm khó khăn.

Đôi mắt của mẹ trũng sâu vì nhiều đêm mất ngủ nhưng lúc nào cũng rạng ngời như mặt nước long lanh. Đôi mắt dịu dàng, đầy trìu mến, yêu thương ấy động viên lúc tôi buồn, khen ngợi lúc tôi làm được tốt. Đôi khi, đối mắt lại nghiêm khắn nhìn tôi lúc tôi phạm phải lỗi lầm.

Không có gì nổi bậc ở ngoại hình, không cao sang, cũng chẳng giàu có, nhưng đối với tôi mẹ là người vĩ đại nhất.

Kể và biểu cảm về tính tình, sở thích và những kỷ niệm cùng mẹ

Tính tình và sở thích của mẹ: Mẹ tôi tính tình hiền lành, chẳng bao giờ cãi vã hay làm mất lòng ai. Trong khu phố, ai cũng yêu mến mẹ. Mẹ rất thích đi mua sắm ở siêu thị. Mẹ thường mua những gì cần thiết cho gia đình. Mỗi lần, mẹ mua ít chứ không nhiều nhưng lựa chọn và cân nhắc rất kĩ lưỡng. Nhờ có mẹ mà trong nhà lúc nào cũng tiện nghi, không thiếu thứ gì.

Những kỷ niệm có mẹ:

– Tôi nhớ những ngày còn bé, mỗi khi tôi bị ốm, mẹ luôn là người lo lắng nhất. Mẹ thức trắng đêm, nhẹ nhàng đặt tay lên trán tôi, ân cần hỏi han từng chút một. Giọng nói mẹ dịu dàng, bàn tay mẹ ấm áp như xua tan mọi cơn đau. Mỗi khi tôi trở mình vì đau, mẹ vội đi vắt khăn ướt đắp lên trán cho tôi, áp bàn tay nóng ấm vào má khiến tôi vô cùng dễ chịuyên tâm.

– Tôi nhớ những buổi sáng mùa đông lạnh giá, mẹ thức dậy thật sớm, chuẩn bị cho tôi từng bộ quần áo, từng bữa ăn để tôi không bị đói, không bị lạnh khi đến lớp học. Nhờ có mẹ chăm sóc, tôi không hề bị cảm lạnh dù ngoài trời rất lạnh. Chiếc áo bông như chứa trong nó hởi ấm của mẹ, bảo vệ tôi suốt mùa đông giá rét.

– Tôi nhớ cả những lúc tôi mắc lỗi, mẹ không quát mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo, dạy dỗ, giúp tôi hiểu ra lẽ phải, đúng sai. Mẹ thường dặn tôi, với thầy cô phải biết kính trọng, lễ phép; với bạn bè phải biết yêu thương, sẻ chia; với việc học phải chăm chỉ, cần mẫn, trước khó khăn phải kiên trì, vững chí, khi thất bại chớ nản lòng… Những lời dặn của mẹ tôi khắc sâu vào tâm trí, là hành trang quý giá cùng tôi đi hết cuộc đời.

Cảm nghĩ về tình cảm của mẹ dành cho con

Tình yêu của mẹ dành cho tôi không phô trương, không ồn àolặng lẽ như dòng sông êm đềm, như cơn gió mát lành trong những ngày hè oi ả. Có lẽ, trên đời này, chỉ có mẹ mới yêu thương con một cách vô điều kiện, sẵn sàng hy sinh tất cả vì con mà không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì. Dù cuộc sống có vất vả thế nào, mẹ vẫn luôn nở nụ cười lạc quan, vẫn luôn dành cho tôi những gì tốt đẹp nhất.

  • Kết bài:

– Mong ước, hứa hẹn: Giờ đây, khi tôi dần khôn lớn, tôi mới thấu hiểu hết những nhọc nhằn mà mẹ đã trải qua. Tôi chỉ mong có thể làm được thật nhiều điều tốt đẹp cho mẹ để mẹ vui, mong mẹ luôn khỏe mạnh để tôi có cơ hội đền đáp công ơn trời bể ấy. Mẹ là ngọn hải đăng soi sáng cuộc cuộc đời tôi, là người duy nhất luôn đứng phía sau dõi theo và che chở cho tôi.

– Khẳng định tình cảm, cảm xúc: Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! Dù sau này con có đi xa đến đâu, có trưởng thành thế nào, trái tim con vẫn luôn hướng về mẹ – người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời con.

Bài văn tham khảo:

Viết bài văn biểu cảm về mẹ

“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”

Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì tôi lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của tôi. Tôi cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ tôi chính là nguời như vậy đó.

Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho tôi một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.

Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, tôi có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc tôi làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần tôi làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ, tôi tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.

“Bàn tay ta làm nên tất cả
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”

Đúng vậy! nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi tôi khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao chai sạn, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy tôi cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.    Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, tôi cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà …thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.

Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho tôi. Lúc tôi làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy tôi những điều hay lẽ phải, khiến tôi luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của tôi. Lúc tôi đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho tôi vượt qua. Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.

Người mẹ kính yêu của tôi là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Tôi yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Tôi tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho tôi từ miếng ăn đến giấc ngủ.

“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang