Bài thơ: TIẾNG ĐẦU CON GỌI | Tô Hà (Thơ bảy chữ)
TIẾNG ĐẦU CON GỌI Nhà phút bừng lên, náo nức lên Nghe con bập bẹ tiếng đầu tiên! “Bà” hay […]
TIẾNG ĐẦU CON GỌI Nhà phút bừng lên, náo nức lên Nghe con bập bẹ tiếng đầu tiên! “Bà” hay […]
Mùa thu của em Là vàng hoa cúc Như nghìn con mắt Mở nhìn trời êm. Mùa thu của em
MẦM NON Dưới vỏ một cành bàng Còn một vài lá đỏ, Một mầm non nho nhỏ Còn nằm nép
NẮNG ẤM SÂN TRƯỜNG Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Ở GIỮA CÂY VÀ NỀN TRỜI (Thi Hoàng) Dường như là chưa có buổi chiều nào Xanh như buổi chiều
NGỌN GIÓ VÀ CÂY SỒI “Một ngọn gió dữ dội băng qua khu rừng già. Nó ngạo nghễ thổi tung
Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước Đôi chân con đi
NGƯỜI THỢ RÈN VÀ CON CHÓ Ngày xưa có một người thợ rèn làm việc vô cùng vất vả. Suốt
CON LỪA VÀ NHỮNG NGƯỜI CHỦ Ngày xưa có một con lừa luôn sống trong bất mãn, lúc nào cũng
THẦN MERCURY VÀ NGƯỜI TIỀU PHU Một người tiều phu đang đốn một cái cây cổ thụ trên bờ sông