CON LỪA VÀ NHỮNG NGƯỜI CHỦ
Ngày xưa có một con lừa luôn sống trong bất mãn, lúc nào cũng cảm thấy nó thật vất vả khổ sở. Nó làm việc cho một người làm vườn và cả ngày phải mang vác nặng nề, hễ chậm chạp là thể nào cũng bị người làm vườn đánh đập. Và trên hết, đến buổi tối về chuồng, nó cảm thấy thức ăn quá ít ỏi so với công việc vất vả của nó. Vậy nên lừa bèn cầu xin thần Jupiter hãy mang nó đi xa khỏi người làm vườn và trao nó cho một người chủ mới. Thần Jupiter bèn cử thần Mercury đến chỗ người làm vườn và bảo ông ta bán lừa cho…
Nhưng chuyện đó có làm cho lừa hạnh phúc hơn không? Không hề, vì lừa ta phát hiện ra rằng làm việc cho người thợ gốm thậm chí còn vất vả hơn nhiều. Các bình các lọ rất nặng, còn người thợ gốm lúc nào cũng đánh đập nó khi nó tỏ ra chậm chạp, và đến tối nó thậm chí còn có ít thứ để ăn hơn xưa nhiều. Vậy nên lại một lần nữa lừa cầu xin thần Jupiter hãy cho nó một người chủ mới. Thần Jupiter rất tận tình và thu xếp để lừa được bán cho một thợ thuộc da.
Nhưng ngay khi vừa gặp người chủ mới, lừa lại bắt đầu than van về số phận của mình.
“Lẽ ra mình nên hài lòng với những người chủ cũ vì ít nhất khi ngày tàn của mình đến, họ cũng sẽ cho mình một nơi chôn cất tử tế. Giờ thì mình sẽ kết thúc trong một thùng thuộc da!”. Và thật không may, lừa đã đúng.
(Ngụ ngôn Aesop – Những câu chuyện bị lãng quên, huyền Vũ dịch, NXB Văn học, 2015)


