Biểu cảm về một người bạn thân thiết đã gắn kết với em từ thuở ấu thơ

  • Mở bài:

Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có một người bạn đặc biệt – người mà khi nhắc đến, ta không khỏi bồi hồi nhớ về những kỷ niệm đã cùng nhau trải qua. Với tôi, người bạn đó chính là Hoa – một người bạn thân thiết, gắn bó từ những ngày thơ ấu. Hoa không chỉ là người bạn thân thiết, mà còn là một phần quan trọng trong tuổi thơ của tôi, là người đã chia sẻ cùng tôi bao niềm vui, nỗi buồn và cả những khoảnh khắc đáng nhớ nhất.

  • Thân bài:

Tôi và Hoa quen nhau từ những ngày còn học tiểu học. Ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi đã ấn tượng với cậu ấy bởi nụ cười hiền lành và ánh mắt tràn đầy sự chân thành. Chúng tôi nhanh chóng trở nên thân thiết, cùng nhau vui đùa trong sân trường, cùng nhau học tập, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Có những ngày trời mưa, hai đứa chung nhau một chiếc ô bé xíu, cười đùa suốt quãng đường về nhà. Có những trưa hè, cả hai nằm dài trên bãi cỏ, mơ mộng về tương lai, về những điều tốt đẹp đang chờ đợi phía trước.

Nhớ nhất là những ngày chúng tôi cùng nhau ôn thi vào cấp ba. Đó là khoảng thời gian đầy áp lực nhưng cũng là lúc tôi cảm nhận rõ nhất sự quan tâm, giúp đỡ chân thành từ Hoa. Cậu ấy luôn động viên tôi mỗi khi tôi nản lòng, luôn giúp tôi giải những bài toán khó mà tôi chẳng thể nào hiểu nổi. Những đêm thức khuya cùng nhau học bài, những lần tranh luận sôi nổi về một vấn đề nào đó, tất cả đã trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ không thể nào quên.

Hoa không chỉ là một người bạn thông minh, chăm chỉ mà còn là một người rất ấm áp và chân thành. Tôi nhớ có lần tôi bị ốm, không thể đến lớp, Hoa đã chép lại đầy đủ bài giảng, còn ghé qua nhà mang theo một túi cam và cuốn truyện mà tôi yêu thích. Khi ấy, tôi thực sự xúc động, nhận ra rằng tình bạn không phải là những điều xa hoa, lớn lao, mà chính là những hành động nhỏ bé nhưng xuất phát từ trái tim.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, và tình bạn của chúng tôi cũng vậy. Đã có những lần chúng tôi giận dỗi, hiểu lầm nhau, nhưng cuối cùng vẫn không thể xa cách quá lâu. Tôi còn nhớ một lần hai đứa tranh cãi kịch liệt chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt. Tôi giận đến mức không thèm nói chuyện với Hoa suốt một tuần. Thế nhưng, đến cuối cùng, Hoa là người chủ động làm lành, cậu ấy mang đến cho tôi một cây kẹo mút – món quà nhỏ nhưng chứa đựng biết bao tình cảm. Chỉ một hành động đơn giản như vậy cũng đủ khiến tôi nhận ra rằng, trên đời này, có những tình bạn thật sự đáng quý và không đáng để vì một phút nóng giận mà đánh mất.

Thời gian trôi qua, chúng tôi dần lớn lên, mỗi người có một con đường riêng để theo đuổi. Hoa đi du học xa, tôi ở lại quê hương tiếp tục hành trình của mình. Những cuộc gặp gỡ thưa dần, nhưng tình bạn của chúng tôi chưa bao giờ phai nhạt. Mỗi lần Hoa trở về, chúng tôi lại ngồi bên nhau, ôn lại những kỷ niệm cũ, kể cho nhau nghe về cuộc sống hiện tại. Dù khoảng cách địa lý có xa đến đâu, tôi tin rằng tình bạn giữa tôi và Hoa vẫn mãi vững bền như ngày nào.

  • Kết bài:

Hoa là một người bạn đặc biệt đối với tôi, một người đã góp phần tạo nên những ký ức đẹp trong cuộc đời tôi. Tình bạn ấy không chỉ là những ngày tháng bên nhau, mà còn là những bài học quý giá về sự chân thành, sự sẻ chia và lòng vị tha. Tôi luôn trân trọng và biết ơn vì đã có một người bạn như Hoa – một người bạn không chỉ cùng tôi đi qua những ngày tươi đẹp, mà còn là người giúp tôi hiểu rằng, tình bạn chân thành là điều đáng quý nhất trong cuộc đời.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang