Biểu cảm về lễ đón giao thừa ở quê em – Lớp 7

bieu-cam-ve-le-don-giao-thua-o-que-em-lop-7

Biểu cảm về lễ đón giao thừa ở quê em – Lớp 7

I. Mở bài:

– Giới thiệu cảm xúc chung của em về ý nghĩa thời khắc giao thừa.

– Nêu ấn tượng đặc biệt về lễ đón giao thừa ở quê hương: thiêng liêng, rộn ràng và đậm đà bản sắc.

II. Thân bài:

1. Cảm xúc khi chuẩn bị đón giao thừa:

– Không khí xuân rộn ràng khắp làng: trang trí nhà cửa, quét sân, làm bánh.

– Mọi người háo hức chuẩn bị lễ cúng giao thừa.

– Em cảm thấy hồi hộp, mong chờ từng phút.

2. Khung cảnh đêm giao thừa ở quê:

– Bầu trời đêm trong vắt, gió xuân mát lành.

– Âm thanh pháo hoa từ thị trấn xa vọng lại hoặc tiếng chuông chùa ngân vang.

– Con đường làng sáng lên bởi những chiếc đèn lồng đỏ, những ngọn đèn dầu, ánh sáng từ mỗi nếp nhà.

3. Hoạt động diễn ra trong lễ đón giao thừa:

– Gia đình bày mâm cúng ngoài sân: hương, hoa, bánh trái, mâm ngũ quả.

– Ông bà hoặc bố mẹ thắp hương khấn vái tổ tiên.

– Khoảnh khắc mọi người nắm tay nhau chúc mừng năm mới.

– Trẻ nhỏ háo hức xtôi pháo hoa, đón lì xì đầu năm.

– Hàng xóm chúc nhau câu “Năm mới bình an”.

4. Cảm xúc của tôi trong giây phút chuyển giao:

– Xúc động trước sự ấm áp gia đình.

– Cảm thấy thiêng liêng khi nghe lời khấn giao thừa.

– Hạnh phúc khi nhìn nụ cười của mọi người.

– Thấy quê hương thật bình yên, gần gũi và đáng trân trọng.

– Mong ước cho một năm mới nhiều điều tốt đẹp.

III. Kết bài:

– Khẳng định tình cảm sâu sắc của em đối với lễ đón giao thừa quê hương.

– Nêu ý nghĩa của lễ giao thừa đối với em: gắn kết gia đình, gìn giữ truyền thống, nuôi dưỡng niềm tin vào tương lai.

– Lời hứa hoặc mong muốn của em trong năm mới.

Bài văn tham khảo:

Biểu cảm về Lễ đón giao thừa quê tôi

Mỗi khi năm cũ sắp khép lại, trong lòng tôi lại dâng lên một cảm xúc bồi hồi khó tả. Thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới luôn mang đến cho con người niềm mong chờ và hy vọng. Đối với tôi, lễ đón giao thừa ở quê hương không chỉ là một nghi lễ truyền thống mà còn là giây phút thiêng liêng nhất của cả năm – nơi tình cảm gia đình được gắn kết, nơi nỗi nhớ quê hương trở nên sâu sắc và nơi trái tim tôi học được biết bao điều quý giá.

Từ những ngày cuối tháng Chạp, không khí xuân đã len lỏi khắp từng ngõ xóm. Người lớn bận rộn dọn dẹp nhà cửa, quét sân, lau bàn thờ tổ tiên; trẻ nhỏ lại háo hức theo bà ra chợ mua lá dong, đậu xanh, nếp mới để gói bánh chưng. Cả làng quê như khoác lên mình màu áo mới: tươi trẻ, rộn ràng và đầy sức sống. Những hàng cau trước ngõ được quét tươm tất; những chùm hoa mận, hoa đào bắt đầu hé nụ, báo hiệu mùa xuân đã thật sự về. Không khí chuẩn bị ấy khiến tôi càng nóng lòng chờ đợi khoảnh khắc giao thừa – khoảnh khắc mà gia đình tôi quây quần bên nhau, cùng hướng về một năm mới bình an.

Đêm giao thừa ở quê tôi thường yên bình và trong trẻo. Khi đồng hồ dần tiến đến thời khắc 0 giờ, gió xuân khẽ thổi qua từng mái nhà, mang theo mùi hương ấm thơm của nếp mới, của khói lam chiều còn sót lại. Bầu trời đêm rực một màu đen thăm thẳm, nhưng xa xa, ánh pháo hoa từ thị trấn lại bừng sáng, phản chiếu xuống mặt đất những dải màu lung linh. Tiếng chuông chùa ngân vang từng hồi chậm rãi mà sâu lắng, như nhắc nhở con người ta trân trọng phút giây thiêng liêng sắp đến. Mỗi lần nghe tiếng chuông ấy, trái tim tôi lại khẽ rung, cảm giác như Tết đang thật sự bước đến ngưỡng cửa nhà mình.

Trước sân, ba mẹ bày mâm cúng giao thừa: mâm ngũ quả, bánh chưng xanh, đĩa xôi gấc đỏ, vài món ăn truyền thống mà mẹ đã chuẩn bị từ chiều. Nến và hương được thắp lên khiến cả khoảng sân nhỏ sáng lên trong ánh lửa vàng ấm áp. Bố đứng trang nghiêm, chắp tay khấn vái tổ tiên, cầu mong một năm mới mưa thuận gió hòa, gia đình mạnh khỏe và yên vui. Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm nhận rõ sự thành kính của bố mẹ dành cho ông bà, tổ tiên; và cũng thấy được từng giọt yêu thương đang chảy trong mỗi lời khấn. Hóa ra giao thừa không chỉ là thời khắc đổi mới của đất trời mà còn là lúc con người hướng về cội nguồn, biết ơn những gì đã qua để bước tiếp vững vàng hơn.

Khi đồng hồ điểm đúng mười hai giờ đêm, tiếng pháo hoa vang lên giòn giã từ phía thị trấn. Trẻ con trong xóm cười rộn rã, chạy ùa ra ngõ nhìn những bông pháo lung linh nở rộ giữa trời đêm. Hàng xóm ghé sang nhà nhau, trao nhau lời chúc mừng năm mới đầy thân tình: “Năm mới an khang”, “Vạn sự như ý”, “Gia đình mạnh khỏe”. Tôi thích nhất cảm giác mọi người nắm tay nhau thật chặt, nở nụ cười thật tươi, như thể xua tan hết mệt mỏi của năm cũ. Trong những khoảnh khắc đó, tôi cảm nhận sâu sắc rằng quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là nơi chất chứa tình người ấm áp và sự đoàn kết mà chẳng nơi nào sánh được.

Đối với tôi, giây phút giao thừa luôn là lúc của những xúc cảm dâng đầy. Khi nhìn bố mẹ và ông bà mỉm cười bên nhau, tôi thấy lòng mình ấm lại. Giữa không gian an lành ấy, tôi chợt thầm biết ơn quê hương đã cho tôi những ký ức đẹp đẽ đến thế. Nhìn những tán cây đung đưa trong gió xuân, tôi như nghe quê hương đang thì thầm những lời nhắn gửi dịu dàng. Cũng trong những giây phút ấy, tôi lặng lẽ nghĩ về những điều mình chưa làm được trong năm qua; rồi tự hứa với bản thân phải cố gắng nhiều hơn để không phụ lòng những người mình yêu thương.

Có lẽ ai đã từng xa quê mới cảm nhận rõ hơn ý nghĩa của nghi lễ giao thừa truyền thống. Nhưng với tôi, ngay cả khi vẫn sống ở quê hương, mỗi đêm giao thừa đều như một món quà quý giá. Nó giúp tôi hiểu thêm về giá trị của gia đình, về sự trân trọng quá khứ và về ý nghĩa của sự hy vọng. Những ánh mắt, nụ cười, lời chúc của người thân trong khoảnh khắc chuyển giao ấy là nguồn động lực để tôi bước vào năm mới với tâm hồn phấn chấn và tin tưởng.

Lễ đón giao thừa quê tôi giản dị, không có những màn pháo hoa rực rỡ kéo dài hay những buổi lễ lớn hoành tráng, nhưng lại đong đầy sự thiêng liêng và ấm áp. Đó là nét đẹp truyền thống mà người dân quê tôi luôn gìn giữ như một phần không thể thiếu của cuộc sống. Mỗi năm trôi qua, lễ giao thừa lại như một sợi dây vô hình gắn kết các thế hệ trong gia đình, nhắc nhở mọi người sống tử tế, yêu thương và biết ơn.

Ý nghĩa thiêng liêng của lễ đón giao thừa ở quê hương giúp tôi biết trân trọng sự sum họp gia đình, biết nâng niu, gìn giữ những giá trị truyền thống của dân tộc. Tôi tin rằng, dù sau này có đi đâu xa, hình ảnh lễ đón giao thừa quê nhà – với ánh nến leo lét, với tiếng chuông chùa ngân vang và với nụ cười hiền hậu của bố mẹ – sẽ luôn là ký ức đẹp nhất trong tuổi thơ của tôi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang