HẠ ƠI!
– Dương Lê –
Hạ ơi, ta đã vừa nghe !
Một bông hoa rớt cuối hè buồn thiu
Hạ ơi, nắng đã về chiều !
Ai vô tâm gửi bao điều ngẩn ngơ
Phượng hồng đỏ ứa cơn mơ
Mưa giông ngập úng vần thơ vội vàng.
Hạ ơi, mây hết rộn ràng !
Khi con kiến cõng lá vàng sang thu
Hạ ơi, thôi đứt lời ru !
Người đi đâu mất bỏ tôi một mình.
Đêm nay vũ trụ lặng thinh
Đợi ai cứ bóng trăng nhìn, hạ ơi !