Bài văn miêu tả cảnh biển buổi sáng sớm (lớp 6)

bai-van-mieu-ta-canh-bien-buoi-sang-som-lop-6

I. Mở bài:

– Giới thiệu sức hấp dẫn vẻ đẹp của biển cả.

– Cảm xúc của em khi được ngắm nhìn cảnh biển buổi sáng sớm.

II. Thân bài:

– Miêu tả bao quát: buổi sáng đó đẹp như thế nào? (không khí, quang cảnh…)

– Miêu tả chi tiết:

+ Bầu trời khoác trên mình chiếc áo xanh biếc, điểm xuyết một vài bông mây trắng.

+ Nước biển trong xanh, mặt biển phẳng lạng, chỉ gợn từng cơn sóng nhỏ.

+ Thỉnh thoảng, những đợt sóng, lúc ồn ào, lúc dịu êm thi nhau chạy xô vào bờ, trèo lên các tảng đá lớn.

+ Những cơn gió nhè nhẹ thổi, mơn trớn trên những hàng dương rì rào.

+ Mặt trời lên từ từ nhô lên từ mặt biển rồi lên cao hẳn, trong như cái đĩa khổng lồ tỏa ánh nắng, sưởi ấm nhân gian.

+ Xa xa, những đoàn thuyền đang ra khơi đánh cá, những chiếc lưới nhuốm màu vàng của nắng, các bác ngư dân đang dang rộng cánh tay để kéo những mẻ cá đầy.

– Cảm xúc, tình cảm của em khi đứng trước biển: xúc động, vui sướng.

III. Kết bài:

– Khái quát lại, nêu cảm nghĩ của em về vẻ đẹp của cảnh biển buổi sáng sớm.

Bài văn tham khảo:

  • Mở bài:

Chưa bao giờ tôi thấy lòng mình nhẹ tênh như buổi sớm mai ấy, khi đứng trước biển Nha Trang – không phải là một bãi biển ồn ào náo nhiệt như mọi ngày, mà là một vùng biển êm đềm như chưa tỉnh giấc, yên bình như một bức tranh thủy mặc đang khẽ khàng hé mở.

  • Thân bài:

Trời chưa sáng hẳn. Không gian còn mờ mờ sương, se lạnh. Từ xa, mặt biển hiện ra như một tấm thảm xanh mềm mại, kéo dài đến tận chân trời. Màu xanh ấy không phải là màu xanh rực rỡ thường thấy giữa trưa, mà là thứ xanh dịu nhẹ như làn khói mỏng, ánh lên sắc bạc mờ ảo. Gió biển mơn man thổi, phả vào mặt tôi làn hơi mằn mặn dễ chịu. Không khí trong lành, thanh sạch, không vướng một chút bụi trần nào. Chỉ cần hít thật sâu, tôi có thể cảm nhận được cả mùi vị mặn mòi của đại dương, mùi cát ẩm và cả hương gió đang chạy nhảy trên làn da.

Bầu trời phía đông dần dần sáng lên. Từng tia nắng đầu tiên như những sợi tơ vàng mềm mại, len lỏi qua đám mây trắng lững lờ trôi, rồi nhẹ nhàng rơi xuống mặt biển. Mặt trời từ từ nhô lên, tròn trịa, đỏ thắm, như một quả cầu lửa khổng lồ được ai đó nâng dần lên từ mặt nước. Biển lúc này rực rỡ hẳn lên, lấp lánh ánh vàng như được dát kim tuyến. Sóng bắt đầu thức giấc. Những con sóng nhỏ nối đuôi nhau vào bờ như những đứa trẻ tinh nghịch, vỗ tay reo vui, rồi rút xuống để lại trên cát những vệt nước óng ánh. Xa xa, từng đàn chim biển sải cánh, bay là là mặt nước, kêu vang trong gió như lời chào đón bình minh.

Bên bờ cát trắng, hàng dương xanh thẫm đứng lặng yên, rì rào theo gió. Gió cuốn từng chiếc lá khẽ đung đưa, tạo thành những bản hòa ca trầm bổng của thiên nhiên. Tôi cởi giày, đặt chân trần lên cát. Cát mịn và mát lạnh, như đang vuốt ve đôi chân nhỏ bé của tôi. Tiếng sóng, tiếng gió, tiếng chim hòa quyện vào nhau, tạo nên một giai điệu êm dịu mà không một bản nhạc nào có thể sánh được.

Xa xa trên mặt biển, những chiếc thuyền nhỏ đang lướt đi, để lại phía sau những vệt sóng trắng xóa. Có lẽ các bác ngư dân đang ra khơi, bắt đầu một ngày lao động mới. Dưới ánh nắng dịu dàng của sớm mai, bóng người, bóng thuyền in lên mặt nước như những nét vẽ thanh thoát của một bức tranh sống động. Nhìn cảnh ấy, tôi bỗng thấy yêu hơn những con người thầm lặng, những người mang về những mẻ cá tươi ngon từ lòng biển sâu.

Đứng giữa không gian mênh mông, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé nhưng lại đầy cảm hứng. Trước vẻ đẹp kỳ diệu ấy, mọi ưu phiền trong lòng dường như tan biến. Tôi chỉ muốn đứng mãi nơi này, ngắm nhìn biển khơi, nghe tiếng sóng hát, và cảm nhận nhịp sống bình yên chậm rãi trôi qua từng khoảnh khắc.

  • Kết bài:

Cảnh biển Nha Trang buổi sáng sớm không chỉ đẹp mà còn chạm đến trái tim tôi. Nó khiến tôi cảm nhận được sự bao dung, hiền hòa của thiên nhiên. Biển không chỉ là nơi để ngắm nhìn, mà còn là nơi để cảm nhận – một cảm giác thanh thản, nhẹ nhõm và đầy hy vọng cho một ngày mới bắt đầu.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang