CÂY SỒI VÀ CÂY SẬY (Truyện ngụ ngôn)

cay-soi-va-cay-say-truyen-ngu-ngon

Văn bản 1:

CÂY SỒI VÀ CÂY SẬY

Một cây sồi khổng lồ, hiên ngang và cao quý, mọc bên bờ sông. Một hôm, cơn bão dữ dội kéo đến, gió gào thét, mưa xối xả. Cây sồi cố gắng chống chọi, nhưng cuối cùng cũng bị nhổ bật gốc, quăng xuống dòng nước, rồi trôi dạt và mắc vào một khóm sậy ven bờ.

Cây sồi vô cùng ngạc nhiên khi thấy những cây sậy mảnh mai ấy vẫn đứng vững sau trận cuồng phong. Nó nói:

“Thật kỳ lạ! Các anh yếu ớt và nhỏ bé như vậy mà vẫn có thể chống chịu được cơn bão. Còn tôi – mạnh mẽ, to lớn như thế này – lại bị quật ngã và trôi đi.”

Một cây sậy điềm tĩnh đáp:

“Ồ, điều đó thật dễ hiểu thôi. Mỗi khi có làn gió nhẹ thổi qua, chúng tôi đều đu đưa, uốn mình theo chiều gió. Nhờ vậy, khi bão nổi lên, chúng tôi biết cách thuận theo mà không bị gãy đổ. Còn anh, anh đã chọn cách chống lại cơn bão – một sức mạnh vượt quá anh – nên kết cục như vậy là điều tất yếu.”

(Ngụ ngôn Aesop – Những câu chuyện bị lãng quên, huyền Vũ dịch, NXB Văn học, 2015)

Văn bản 2:

CÂY SỒI VÀ CÂY SẬY

Trong khu rừng nọ có một cây sồi rất cao lớn, sừng sững đứng ngay bên bờ một dòng sông. Hằng ngày, nó khinh khỉnh nhìn đám sậy bé nhỏ, yếu ớt, thấp chùn dưới chân mình.

Một hôm, trời bỗng nổi trận cuồng phong dữ dội. Cây sồi bị bão thổi bật gốc, đổ xuống sông. Nó bị cuốn theo dòng nước đỏ ngầu phù sa. Thấy những cây sậy vẫn tươi xanh hiên ngang đứng trên bờ, mặc cho gió mưa đảo điên.

Quá đỗi ngạc nhiên, cây sồi bèn cất tiếng hỏi:

– Anh sậy ơi, sao anh nhỏ bé, yếu ớt thế kia mà không bị bão thổi đổ? Còn tôi to lớn thế này lại bị bật cả gốc, bị cuốn trôi theo dòng nước?

Cây sậy trả lời:

– Tuy anh cao lớn nhưng đứng một mình. Tôi tuy nhỏ bé, yếu ớt nhưng luôn luôn có bạn bè đứng bên cạnh tôi. Chúng tôi dựa vào nhau để chống lại gió bão, nên gió bão dù mạnh tới đâu cũng chẳng thể thổi đổ được chúng tôi.

Nghe vậy, cây sồi ngậm ngùi, xấu hổ. Nó không còn dám coi thường cây sậy bé nhỏ yếu ớt nữa.

(Theo Tuyển tập những câu chuyện ngụ ngôn hay nhất của Aesop, Việt Khương, Thúy Hà dịch, NXB Tổng hợp TP. Hồ Chí Minh, tr. 185)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang