Xưa… khói bếp mang nhọc nhằn, vất vả
Mẹ ngồi khều từng đụn rạ, rơm khô
Nhớ những ngày cơm độn sắn với ngô
Để cơn đói réo nhau gào trong ruột
Cha bên hè ngồi tách tre, chẻ lạt
Bàn tay xù xì thô ráp thời gian
Cả cuộc đời cha vất vả gian nan
Đội nắng, cõng mưa, bàn chân nứt nẻ
Xưa… Tết về háo hức trong mắt trẻ
Con cứ đòi manh áo mới ngày Xuân
Có biết đâu quang gánh mẹ tảo tần
Xuôi ngược triền đê bao lần sớm tối
Một đời cha vẫn chùn chân, mỏi gối
Ruộng trũng, đồng xa mòn lối cha về
Gió tròng trành đòn gánh mẹ trên đê
Trĩu nặng đôi vai thêm còng lưng mẹ
Nay… con đã qua rồi thời trai trẻ
Tóc điểm sương như tóc mẹ ngày xưa
Cũng da mồi theo lá rụng bao mùa
Mà với mẹ vẫn thấy mình chưa lớn
Nay… con về tìm ký ức tuổi thơ
Tìm bóng mẹ in mờ lên tường bếp
Tìm dáng cha những đêm, ngày mỏi mệt
Nghe tiếng thở dài đếm hết giêng hai.
Con lại về tìm vị sắn, hương khoai
Khói bếp chiều nay vương đầy trên mái
Cho ký ức trong con giờ ở lại
Nỗi nhớ quê hương gọi mãi vơi đầy.
Bút Quê